Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 9112 : Từ nay về sau không an bình (Hạ)

Ngày đăng: 15:08 18/04/20


- Đường Thái Nguyên, Tống Lâm Lập, Trần An Thiến!



- Có tiểu ngộc!



Đường Thái Nguyên ba người lên tiếng, nhìn qua Diệp Dương Thành, chờ Diệp Dương Thành ra lệnh.



- Ba người các ngươi phụ trách thao luyện quân đoàn thần sứ và quần áo, vũ khí, không cần lực sát thương chính thức, chỉ cần hiệu quả thị giác đạt tới mức rung động nhân tâm là được.



- Tiểu bộc hiểu, chúng ta sẽ đi an bài!



Đường Thái Nguyên ba người đáp ứng sau đó cùng rời đi.



- Tiểu Thương Ưu Tử, Vương Minh Khi!



- Có tiểu bộc (người hầu)!



Tiểu Thương Ưu Tử và Vương Minh Khi đi lên một bước, khom người thi lễ.



- Hai người các ngươi đi chuẩn bị một phen, ngày mai công việc giải thích giao cho các ngươi hoàn thành, yêu cầu là tận lực trong phạm vi hợp lý tăng hào khí hiện trường, tăng dũng khí cho dân chúng!



- Tiểu bộc hiểu!



Tiểu Thương Ưu Tử và Vương Minh Khi hiển nhiên không nghĩ tới mình lại nhận nhiệm vụ này, sau khi thất thần ngắn ngủi thì đáp ứng, quay người rời khỏi thần điện.



- Sở Minh Hiên!



- Có lão bộc!



Sở Minh Hiên bước ra, chờ Diệp Dương Thành phân phó.



- Dại quân sinh vật cường hóa xuất hiện cần trận hình chỉnh tề, chuyện này dựa vào ngươi rồi, ngươi phụ trách an bài chuyện này, còn hai mươi tiếng, ngươi cứ an bài diễn luyện, mau đi đi!



- Lão bộc lĩnh mệnh!



Sở Minh Hiên không nghĩ tới mình sẽ nhận trách nhiệm này, nhưng khi Diệp Dương Thành bố trí nhiệm vụ cho mình, hắn không dám oán hận nửa câu, lúc này lĩnh mệnh rời đi.



- Ngô Chấn Cương!



- Có tiểu bộc!



Thần sứ cuối cùng Ngô Chấn Cương bước ra.



- Ngươi đi thông tri người lãnh đạo các quốc gia chờ tới lúc chúng ta vừa kết thúc, bảo bọn họ công bố tin tức đại quân quỷ vật đột kích.
- Tối qua ngủ quá trễ, cho nên...



- Thức ăn trong căn tin đã có sẵn, bạn học của ta đã chiếm chỗ ngồi rồi!



Mạnh Văn Tuệ không làm khó dễ, ngẩng đầu nhìn Diệp Cảnh Long, nói:



- Ai bảo ngươi tối qua không ngủ được thế?



- Ta không phải đọc sách sao? Thứ kia không hiểu, muốn ngủ cũng không ngủ được!



Diệp Cảnh Long cười giải thích, cùng Mạnh Văn Tuệ đi vào căn tin.



Lúc hai người đi tới cửa ra vào căn tin, còn chưa kịp đi vào thì điện thoại trong túi áo vang lên.



- Ách, là điện thoại của đại ca!



Lấy điện thoại ra xe, thấy báo số của Diệp Dương Thành, Diệp CẢnh Long nhìn Mạnh Văn Tuệ cười cười, ấn nghe:



- Alo, ca!



- Cảnh Long à?



Diệp Dương Thành cười nói:



- Ngươi bây giờ đang ở trường sao?



- Ân, ta và Văn Tuệ định đi căn tin ăn cơm!



Vừa nói vừa đi tới bàn ăn, nói:



- Thế nào? Có chuyện gì sao?



- Ân, có chuyện!



Diệp Dương Thành cười nói:



- Nói trong điện thoại không rõ ràng, lát nữa sẽ có người tới trường học đón hai người đi, các ngươi theo hắn lên xe về nhà, ta ở trong nhà chờ các ngươi.



- Về nhà?



Diệp Cảnh Long kinh ngạc đang định hỏi thêm, Diệp Dương Thành đã cúp máy, chờ hắn đi về mới nói chuyện.