Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 111 : Chuẩn bị hành động

Ngày đăng: 14:52 18/04/20


Diệp Dương Thành nhảy xuống giường, mặc quần áo đàng hoàng, hắn không thèm đánh răng rửa mặt, vội chộp ba lô đen và xâu chìa khóa đi xuống lầu. Diệp Dương Thành gõ cửa phòng đệ đệ Diệp Cảnh Long.



Diệp Dương Thành đặt hai món đồ xuống cái bàn, nói với Diệp Cảnh Long:



- Hôm nay ta có chút chuyện gấp cần đi ra ngoài, ngươi trông chừng cửa tiệm, không cho chơi máy tính. Có gì không hiểu thì để Vương Tuệ Tuệ giải quyết, ta để con chó kia trên sân thượng, giữa trưa nhớ đi chợ mua mấy cân thịt heo tươi cho nó.



Diệp Dương Thành mặc kệ Diệp Cảnh Long trố mắt líu lưỡi, hắn xoay người đi, chợt nhớ một điều.



Diệp Dương Thành ngoái đầu bổ sung:



- Khoảng buổi tối ta mới về, nếu ta hỏi phụ mẫu nghe nói ngươi ngồi trong tiệm chơi máy tính thì năm trăm khối tiền ngày hôm qua cho ngươi phải trả lại ta không mẻ một đồng!



Diệp Dương Thành nói xong vội vàng lên lầu, bỏ lại Diệp Cảnh Long như tỉnh giấc mộng. Diệp Cảnh Long trợn mắt há hốc mồm ngồi bên mép giường, mãi khi Diệp Dương Thành rời đi nửa phút sau gã mới nhảy cẫng lên như mèo bị đạp đuôi.



- Ca, ca! Đừng như vậy!



Bảy giờ bốn mươi phút, Diệp Dương Thành thu xếp xong đi cùng Triệu Dung Dung rời khỏi nhà. Diệp Dương Thành không đi xa, hắn ăn sáng sau đó vào khách sạn nhỏ đối diện trạm xe Bảo Kinh Trấn. Diệp Dương Thành vào trong phòng trọ, mở cửa sổ, thò đầu nhìn quanh. Dưới lầu người đến người đi rất náo nhiệt.



Diệp Dương Thành khép cửa sổ lại chừa một khe hở, ngoái đầu nói với Triệu Dung Dung:



- Nàng xem ti vi đỡ buồn.




Ruồi trâu bay tốc độ chậm 200km/1h trên cao khoảng hai phút sau, một ngõ nhỏ bên dưới có mười một người đi ra khiến Diệp Dương Thành chú ý.



Diệp Dương Thành ra lệnh đám ong vàng chờ tại chỗ, hắn như viên đạn quẹo cua trong không trung sà xuống dưới.



Mười một người khiến Diệp Dương Thành chú ý không chỉ vì bọn họ mặc áo thun giống đám du côn ngày hôm qua, mà vì hướng tây bắc ngõ nhỏ bọn họ đi vào, trong một ngõ khác cách trăm thước có một đội cảnh sát khom lưng rón rén đi tới.



Diệp Dương Thành dần đến gần đội cảnh sát, hắn cười khổ. Đội cảnh sát gồm tám người, hai cảnh sát nhân dân, sáu hiệp cảnh, người dẫn đội xông lên trước nhất là... Trần Thiếu Thanh!



Diệp Dương Thành không biết tại sao Trần Thiếu Thanh đột nhiên xuất hiện trong ngõ nhỏ này, không biết mục tiêu có phải là mười một tên du côn trong con hẻm gần đó không.



Diệp Dương Thành chỉ biết rằng nếu để hai đội tiếp tục đi tới thì sẽ có trận ẩu đã ngay lối rẽ trước mặt.



Đánh nhau cũng không hề gì, vấn đề là mười một tên du côn ở trong mắt Diệp Dương Thành chính là thể ký sinh công đức huyền điểm. Nếu để đội cảnh sát Trần Thiếu Thanh dẫn dắt bắt trói mười một tên du côn chẳng phải lãng phí mấy trăm công đức huyền điểm sao?



Diệp Dương Thành lơ lửng giữa không trung nhìn chăm chú giây lát, hắn thầm quyết định. Diệp Dương Thành đập cánh bay hướng mười một tên du côn trong ngõ hẻm gần đó.



Diệp Dương Thành thầm ra lệnh:



- Hai mươi con ong vàng xuống dưới, chuẩn bị hành động!