Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 157 : Sư tử vồ thỏ cũng dốc hết sức

Ngày đăng: 14:53 18/04/20


Diệp Dương Thành rời khỏi tiểu khu Ái Hà trực tiếp đi đồn công an tìm Trần Thiếu Thanh, kể sơ tình huống của La Vĩnh Chí.



Trần Thiếu Thanh cười khổ nói:



- Ta đang bận sứt đầu mẻ trán vì chuyện này đây.



Diệp Dương Thành giật mình kêu lên:



- Có chuyện gì?



Diệp Dương Thành vội hỏi:



- Xảy ra chuyện gì nữa?



- Bắt đầu từ chín giờ sáng hôm nay trong đồn nhận bảy cú điện thoại báo cảnh sát đến bây giờ, toàn là bị bắt cóc con.



Trần Thiếu Thanh xoa trán nói:



- Lúc trước ta có liên lạc với đồn công an Bạch Hà Trấn, Diên Đãng Trấn, Đại Giang Trấn. Không chỉ Bảo Kinh Trấn chúng ta mà mấy trấn khác hôm nay cũng có vụ con nít bị bắt cóc, nhưng mãi đến bây giờ không tìm ra được manh mối gì. Đám bắt cóc con nít này chắc chắn sau khi thành công đã chạy đường cao tốc, ta có liên lạc...



Diệp Dương Thành ngắt lời Trần Thiếu Thanh:



- Có khi nào chúng núp ở đâu đó chưa đi không?



Diệp Dương Thành nhíu mày nói:



- Nói theo lời ngươi thì đám buôn người này chắc chắn gây án chớp nhoáng, đông người. Hành động quy mô lớn như vậy sao có thể làm kiểu bắt một đứa liền đưa đi ngay.



Trần Thiếu Thanh sửng sốt:



- A?



Trần Thiếu Thanh vốc trán:



- Phải rồi, sao ta không nghĩ ra?



Nếu đã nghĩ thông điểm này, đầu óc Trần Thiếu Thanh nhanh chóng vận chuyển.



Trần Thiếu Thanh phân tích:



- Đặt giả thuyết sau khi chúng bắt cóc con nít sẽ có người tiếp ứng, muốn nhanh chóng đưa con nít đi thì không thể thiếu xe. Nhưng giả sử bọn họ không đưa đứa trẻ đi ngay, chờ bên chúng ta cho rằng con nít bị đưa đi, tập trung chú ý khu vực bên ngoài rồi bọn họ mới đưa con nít đi... Hưm, chắc chắn rồi, nhất định là như vậy.



Trần Thiếu Thanh lẩm bẩm rồi tự quyết định.



Trần Thiếu Thanh nói với Diệp Dương Thành:



- Ngươi đi về nghỉ ngơi đi, ta liên lạc với cảnh sát các nơi ngay, sẽ kiểm tra những người ngoài đên làm công, chắc chắn sẽ cứu bọn nhỏ ra!
- Vâng!



Nhưng bọn họ không biết đám con nít bị bắt cóc không ở Bảo Kinh Trấn mà bị người vận chuyển đến nhà khách trong Diên Đãng Trấn.



Trần Thiếu Thanh kuêu mọi người đi chuẩn bị, ba phút sau hành động. Mới rồi Trần Thiếu Thanh gọi điện thoại thông báo cho người nhà mất con, giờ gã nhận lấy đôi vớ, cái tã lót, ôm chút hy vọng đưa tới trước mũi Nhung Cầu.



Trong một gian phòng nhà khách tại Diên Đãng Trấn, mười mấy nam nữ ngồi rải rác trên mép giường, sofa, ghế.



- Chuyến này làm xong chúng ta có thể dừng tay một đoạn thời gian, ăn chơi cho đã.



Người nói chuyện là một nam nhân ngồi trên sofa.



Một nữ nhân hơn bốn mươi tuổi ngồi trên mép giường đối diện xéo nam nhân ngồi sofa, mặt nàng vàng vọt, tay kẹp điếu thuốc lá, vẻ mặt rất thỏa mãn.



- Hỏa ca, không phải chúng ta không tin ngươi nhưng chúng ta tụ tập tại đây lỡ cảnh sát tìm tới chẳng phải bị bắt trọn ổ sao?



Nam nhân ngồi trên sofa không trả lời, một nữ nhân ba mươi mấy tuổi ngồi ghế bên cạnh gã tiếp lời:



- Yên tâm, chúng ta đi khắp đất nước, đã bao giờ Hỏa ca làm chuyện không chắc chắn?



- Lão bản nhà khách này là kẻ nghiện, chúng ta mang hàng trắng tới chừa cho hắn một phần tư. Huống chi nhi tử của lão bản nhà khách này nằm trong tay chúng ta, hắn dám nói tiếng nào với cảnh sát là ta giết thằng nhỏ!



Nghe nữ nhân ba mươi mấy tuổi trả lời, những người khác yên tâm, gật gù đồng ý.



- Nói cũng đúng.



Cửa phòng bị gõ vang, đám người vừa yên tâm lại treo cao trái tim.



Chỉ có Hỏa ca nghe tần suất gõ cửa, biểu tình nhẹ nhõm nói:



- Vào đi.



-...



Cửa lặng lẽ mở ra, một nữ nhân ba mươi mấy tuổi ôm đứa bé gào khóc đòi ăn bước vào, cười nói:



- Lại đưa một đứa tới.



Lúc này trên chiếc giường mọi người ngồi quanh đã đầy ắp con nít.



Hỏa ca vén tay áo nhận lấy đứa trẻ sơ sinh từ tay nữ nhân ba mươi mấy tuổi, nhướng mày nói:



- Sao lại là gái nữa?



Đứa bé sơ sinh bị Hỏa ca ném mạnh xuống giường như vứt rác, em bé gào khóc. Mọi người trong phòng thờ ơ như không nghe thấy.