Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 205 : Nắm chuẩn điểm yếu hạ thủ
Ngày đăng: 14:53 18/04/20
Phẫu thuật phi thường thành công, nhìn thoáng qua Niếp Niếp còn đang mê mang, Diệp Dương Thành lặng lẽ rời đi bệnh viện, trong quá trình cô bé đang tiến hành phẫu thuật, Lâm Mạn Ny đã quyết định đón cô bé về cô nhi viện, dựa theo hiểu biết của nàng, Niếp Niếp đã không còn người thân trên đời này, hoặc là nói dù có chút quan hệ với gia đình cô bé, người ta cũng sẽ không nguyện ý nuôi cô nhỏ.
Lời nhắn nhủ trước khi mẹ Niếp Niếp lâm chung, hi vọng đưa Niếp Niếp đến cô nhi viện Quang Minh, đây là hi vọng duy nhất của mẹ Niếp Niếp, Lâm Mạn Ny không có bất kỳ lý do nào cự tuyệt nguyện vọng trước khi qua đời của người mẹ kia.
Rời khỏi bệnh viện, trong lòng Diệp Dương Thành có chút nặng nề.
Mở cửa ngồi lên xe, hắn lẳng lặng ngồi yên năm phút đồng hồ, sau đó thở ra một hơi, phát động xe, ngay khi hắn định lái xe về nhà, di động chợt vang lên.
Lấy ra di động nhìn màn hình, khóe môi Diệp Dương Thành thoáng nhếch lên, bấm máy:
- Alo.
- Chủ nhân, tư liệu ngài cần đã điều tra xong.
Bên kia điện thoại Dương Đằng Phi nói:
- Hôm nay người hạ thủ với điện tử Dương Thành là chủ tịch kiêm tổng giám đốc công ty điện tử Vạn Khoa Đàm Đại Hữu, động cơ mặt ngoài chính là vì công ty Dương Thành ký hợp đồng với tập đoàn điện tử Chỉ Nguyệt trấn Hồng Liễu, làm cho hợp đồng giữa công ty Vạn Khoa với công ty Chỉ Nguyệt đã hủy bỏ.
- Quả thế.
Nghe được lời của Dương Đằng Phi, tuy đã sớm có suy đoán, nhưng Diệp Dương Thành không khỏi nheo mắt, nhưng hắn vẫn chú ý tới chữ “mặt ngoài” của Dương Đằng Phi, hỏi tiếp:
- Phương diện khác đây?
- Ở phương diện khác, lão bộc đã cho Vương Minh Khi đi điều tra một phen, phát hiện Đàm Đại Hữu cùng phó chủ tịch Khánh Châu thị Đàm Hồng Đức có quan hệ chặt chẽ.
Dương Đằng Phi thoáng trầm ngâm, nói tiếp:
Hắn gây tai họa, là cả Khánh Châu thị!
Bên nặng bên nhẹ, Diệp Dương Thành có thể nhìn ra, trước khi Đàm Hồng Đức bại lộ, giết chết Đàm Đại Hữu chỉ có thể đập cỏ động rắn, mất nhiều hơn được, Diệp Dương Thành chỉ có thể quản lý khu vực quản hạt của mình, bàn tay còn chưa vươn được tới nội thành Khánh Châu thị.
Nhưng Diệp Dương Thành không chạm được tới Đàm Hồng Đức, chẳng lẽ còn không có biện pháp làm cho Đàm Hồng Đức phải đích thân chạy tới huyện Ôn Nhạc sao?
Thông qua việc Đàm Hồng Đức luôn “che chở” Đàm Đại Hữu cũng có thể nhìn ra, công ty Vạn Khoa chỉ sợ cũng là giao dịch quyền tiền trọng yếu trong tay Đàm Hồng Đức, nếu công ty Vạn Khoa xảy ra chuyện, Đàm Hồng Đức còn có thể ngồi yên ổn tại nội thành Khánh Châu thị hay sao?
Nội thành Khánh Châu chỉ cách huyện Ôn Nhạc chừng hơn một giờ đường xe, nếu công ty Vạn Khoa xảy ra chuyện, lại có thêm Dương Đằng Phi trợ lực, Diệp Dương Thành thật sự không tin Đàm Hồng Đức không chạy qua bên này!
Mà chỉ cần hắn đi vào phạm vi huyện Ôn Nhạc…Diệp Dương Thành đối với loại tham quan như vậy, chưa từng nương tay qua bao giờ!
Trên mặt hiện lên tia cười lạnh, Diệp Dương Thành cũng không có tâm tình giải thích với Dương Đằng Phi, nói một tiếng dặn hắn sửa sang lại tư liệu, trực tiếp cúp điện thoại, giẫm ga, chạy thẳng về nhà.
Ngay khi hắn chạy khỏi bệnh viện được chừng năm phút thời gian, lại nhận được Cửu Tiêu Thần Cách nêu lên:
- Tích đức hành thiện, công đức huyền điểm +200, thỉnh người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách không ngừng cố gắng, chữ thiện làm đầu, làm nhiều việc thiện quét sạch khó khăn nhân gian, cứu vớt muôn dân cực khổ!
- Tích đức hành thiện, công đức huyền điểm +220…
Từ sau khi quyên giúp cô nhi viện năm trăm vạn, những nêu lên tương tự như vậy hắn đã thu được không ít, mỗi lần đều gia tăng vài chục đến vài trăm công đức huyền điểm, theo phương diện này chứng minh, Diệp Dương Thành lựa chọn quyên tiền cho cô nhi viện còn thông qua cô nhi viện tiến hành hoạt động từ thiện, đây là một lựa chọn phi thường chính xác.
Nhìn lại công đức huyền điểm của mình hiện tại, Diệp Dương Thành hít sâu một hơi, hai mươi ba vạn, qua một thời gian ngắn làm thêm hoạt động từ thiện công ích, muốn tiến lên thần cách cấp sáu hẳn sẽ nhanh đi?
Không biết thần cách cấp sáu sẽ gia tăng bao nhiêu thần quyền đây? Khóe miệng nhếch lên, trong lòng Diệp Dương Thành mơ hồ mong đợi…