Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 2501 : Tà niệm (Thượng)

Ngày đăng: 14:54 18/04/20


Nam nhân hút mấy ngụm thuốc lá, cắn răng nói với Lý thị trưởng;



- Lý thị trưởng, Lưu Tồn Huy ta đã giao thiệp với người mấy năm. Ta không giấu gì người, trong hai người bị bắt có một là nhi tử của ta.



Lý thị trưởng ngước lên:



- A?



Lý thị trưởng kinh ngạc hỏi:



- Chẳng phải ngươi chỉ có một nhi tử sao?



- Người đó là... Là sau này ta tìm một nữ nhân sinh ra.



Lưu Tồn Huy ngần ngừ giây lát, nói:



- Xin Lý thị trưởng giúp đỡ cho, nhanh chóng đưa hắn ra khỏi nhà giam, nếu như...



Lý thị trưởng nheo mắt nói:



- Nếu như cái gì?



Mặt Lý thị trưởng không biểu tình, rất khó đoán.



- Nếu trước... Chiều mai mà bên Lý thị trưởng không có cách nào đưa hắn ra thì...



Lưu Tồn Huy căn răng nói:



- Hắn biết quá nhiều chuyện, đêm dài lắm mộng.



Nghe Lưu Tồn Huy nói, Lý thị trưởng biến sắc mặt:



-...



Lý thị trưởng tỏ vẻ vô tình hỏi:



- Biết bao nhiêu?



Lưu Tồn Huy rít qua kẽ răng:
Minh ca rút bao thuốc lá trong túi ra, mồi lửa một điếu.



- Triêu ca chính miệng nói món nợ hai trăm mười bảy vạn của ngươi đổi lại nữ nhân ngươi kêu đến phải làm ở đây bốn năm.



Minh ca nói với nam nhân trẻ hai mươi ba, bốn tuổi:



- Nhưng tiền bán thịt không dễ lấy, nếu cuối cùng xảy ra vấn đề gì...



- Minh ca yên tâm!



Không đợi Minh ca nói xong, nam nhân trẻ hai mươi ba, bốn tuổi vỗ ngực bảo đảm:



- Nàng ta là cô nhi, từ nhỏ lớn lên trong cô nhi viện, tuyệt đối sẽ không gây ra bất cứ rắc rối nào cho Triêu ca. Khi nàng đi ra bán ta có thể phụ trách trông chừng.



- Hy vọng ngươi nói thật.



Minh ca hút thuốc phì phèo trên sofa, ánh mắt khinh thường nhìn nam nhân trẻ hai mươi ba, bốn tuổi. Tuy Minh ca phụ trách xử lý chuyện này nhưng không nhịn được coi thường nam nhân trẻ hai mươi ba, bốn tuổi.



- Chắc chắn là thật!



Nam nhân trẻ hai mươi ba, bốn tuổi vỗ ngực bồm bộp nói:



- Lâm Hải Đông ta đi theo Minh ca hai năm, chẳng lẽ Minh ca không biết rõ ta là loại người gì sao?



Người không biết nghe Lâm Hải Đông nói câu này còn tưởng đâu gã là người tốt, nhưng Minh ca nghe xong thì nhếch mép, cực kỳ khinh thường.



Đúng là Lâm Hải Đông đi theo Minh ca hai năm, nhưng trong thời gian đó gã toàn làm việc vặt. Nếu bảo hiểu biết thì là qua chuyện lần này khiến Minh ca nhìn rõ Lâm Hải Đông là loại người gì.



Tằng tịu với một nữ tiếp viên trong quán bar Hải Đế, nóng đầu tuyên bố mua kim cho nàng, tức là nhẫn vàng, khuyên tai vàng, dây chuyền vàng. Theo giá thị trường thì mỗi món dễ mua, nhưng muốn mua trọn bộ phải tốn một vạn khối tiền. Lâm Hải Đông chỉ là một tên du côn lôm côm, đừng nói một vạn khối tiền, xem như là một ngàn khối cũng khó lấy ra.



Con người Lâm Hải Đông muốn địa vị không có địa vị, muốn thân phận không có thân phận nhưng rất sĩ diện, lời nói ra như nước đổ đi. Vì giữ mặt mũi, Lâm Hải Đông suy đi nghĩ lại nhìn hướng sòng bạc mà đai ca của gã bảo kê.



Lâm Hải Đông không vội vã đi đánh bài, gã mượn tiện lợi thân phận lôi kéo tình cảm với một tay chia bài trong sòng bạc. Trong một tuần đó Lâm Hải Đông tốn mấy trăm khối tiền móc nối với tay chia bài, gã cho rằng đã có quan hệ chặt chẽ với tay chia bài.



Tháng này tiền lương phát cho Lâm Hải Đông, gã cầm một ngàn năm trăm khối tiền vào sòng bạc đánh bạc.



Lâm Hải Đông lựa chọn hai mươi mốt điểm nơi tay chia bài kia phụ trách. Lâm Hải Đông thật ngốc, rất ngây thơ, ban đầu tay chia bài cố ý thả cho gã ăn hai ván, để gã thắng hơn một ngàn khối. Vấn dề là Lâm Hải Đông muốn mua ba kim!