Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 258 : Chơi trò phân liệt được không
Ngày đăng: 14:54 18/04/20
- Tất cả cổ phần của công ty trách nhiệm hữu hạn giải trí ăn uống tập đoàn Vạn Bang, ba căn hộ Thủy Tâm Hoa Uyển Lộc Thịnh khu, một căn biệt thự tiểu khu biệt thự chữ thiên. Bốn căn hộ tiểu khu Vương Tước Tân Thủy khu, tất cả cổ phần bệnh viện Hàng Đức Khánh Châu thị. Quyên hết.
Nói xong mấy lời này Lưu Tồn Huy không nhìn ánh mắt ngơ ngác của người phụ trách văn phòng làm việc Khánh Châu thị tổng hội từ thiện. Lưu Tồn Huy tạm dừng một lát, lại móc ví sau mông, tháo dây chuyền vàng đeo trên cổ xuống, cởi đồng hồ đáng giá ba mươi mấy vạn trên cổ tay xuống.
Lưu Tồn Huy thừ người một lúc, cũng ném chùm chìa khóa xe vào.
Lưu Tồn Huy bổ sung thêm:
- Dưới lầu có chiếc xe đua, trong gara biệt thự tại tiểu khu biệt thự chữ thiên có hai mươi mấy chiếc xe, toàn bộ quyên góp hết.
- Ực ực...
Người phụ trách nuốt nước bọt khan:
- Người là...
Lưu Tồn Huy sửng sốt:
- Ta sao?
Lưu Tồn Huy mỉm cười, nhỏ giọng nói:
- Ta tưng giết người, lừa bán thiếu nữ, chơi nữ nhân.... Ta là kẻ có tội, bây giờ ta muốn chuộc tội.
Lưu Tồn Huy bỏ lại câu này, gã xoay người sải bước rời đi.
Giữa trưa mười một giờ, trên đường vỉa hè có nhiều người đi đường nhất tại Âu Dương khu Khánh Châu thị, một nam nhân trung niên mặc âu phục, mang giày da, gò má có vết đao khiến người sợ hãi bỗng đứng giữa đường cái. Mọi người khó hiểu nhìn nam nhân trung niên quỳ xuống đường lát đá cứng rắn.
Nam nhân trung niên hét to:
- Tội nghiệt nặng nề, cầu trời khai ân!
Người đi đường giật nảy mình.
Rất nhanh lấy Lưu Tồn Huy làm trung tâm, đám đông đứng chật ních. Trong đám người, một tên du côn trẻ nhìn rõ mặt mũi Lưu Tồn Huy thì biến sắc mặt.
Tên du côn hét thất thanh:
- Huy ca làm... Làm gì vậy?
Lưu Tồn Huy như không nghe thấy tên du côn kêu lên, gã quỳ lặp lại cùng một câu.
- Tội nghiệt nặng nề, cầu trời khai ân!
- Tội nghiệt nặng nề, cầu trời khai ân!
Tên du côn phát hiện sự việc kỳ lạ, gã kêu mấy tiếng nhưng Lưu Tồn Huy không trả lời, cứ hét to tám chữ, thanh âm ngày càng lớn.
Tên du côn quay đầu chạy sang bên đường, rút điện thoại di động ra bấm một dãy số, giải thích rõ cảnh tượng gã nhìn thấy cho người ở đầu dây bên kia.
Hơn mười phút sau, mười mấy chiếc xe hơi lao nhanh tới, ngừng lại ở đầu phố vỉa hè. Mấy chục nam nhân bươc xuống xe, vội vã xông vào đám người, trông thấy Lưu Tồn Huy đã quỳ dưới nền đá gần nửa tiếng.
Bọn họ khuyên nhủ không thành công, bảy, tám nam nhân cao to xông lên kéo Lưu Tồn Huy đi.
Trên đường quay về tổng bộ Phủ Thủ bang, Lưu Tồn Huy vẫn hét to tám chữ:
- Tội nghiệt nặng nề, cầu trời khai ân!
Ôn Nhạc huyện, trong căn hộ Diệp Dương Thành mua.
Mặt Lâm Mạn Ny đỏ rực ra khỏi phòng ngủ, thấy chăn đặt trên sofa và Diệp Dương Thành đang ngáp ngủ ngồi xem ti vi. Lâm Mạn Ny nhớ đến chuyện xảy ra đêm hôm qua, trong lòng nàng tràn ngập cảm động.
* * *
Lâm Mạn Ny ăn cơm trưa xong rời khỏi nhà Diệp Dương Thành, không để hắn lái xe chở đi. Lâm Mạn Ny bảo muốn quay về Quang Minh cô nhi viện một chuyến, tâm sự với Lâm mụ mụ Lâm Đông Mai.
Diệp Dương Thành biết chuyện tối hôm qua khó tránh khỏi để lại ám ảnh tâm lý trong lòng Lâm Mạn Ny. Lâm Đông Mai là người duy nhất trên đời này tuy xa lạ nhưng lại như người thân của Lâm Mạn Ny, nên nàng muốn tìm Lâm Mạn Ny tâm sự cái gì thì Diệp Dương Thành ngầm hiểu.
Diệp Dương Thành không giữ Lâm Mạn Ny lại, hắn đưa nàng ra khỏi cửa tiểu khu, nhìn theo nàng lên xe taxi. Diệp Dương Thành quay người vào nhà.
Trong khi Diệp Dương Thành dọn dẹp đồ đạc định buổi chiều đi Dương Thành công ty điện tử nhìn xem, trong đầu chợt vang giọng Đường Thái Nguyên.
Đường Thái Nguyên nói với Diệp Dương Thành:
- Chủ nhân kêu chúng ta điều tra tình huống đã rõ ràng. Rất tình cờ, con trai cả của Triệu Hợp Đức là Triệu Nguyên Đằng ở trong phạm vi một nửa thượng nội thành chủ nhân quản lý. Triệu Nguyên Đằng kinh doanh công ty trách nhiệm hữu hạn tập đoàn Hoành Hải cũng nằm trong phạm vi chủ nhân quản lý.
Đột nhiên nghe tin Đường Thái Nguyên truyền về làm Diệp Dương Thành ngây người:
- A?
Một lúc sau nói:
- Ta kêu ngươi điều tra Triệu Hợp Đức chứ không phải nhi tử của Triệu Nguyên Đằng gì đó.
- Chủ nhân đừng vội, tiểu phó còn lời muốn nói.
Đường Thái Nguyên vội phân bua:
- Triệu Hợp Đức ở chung với Triệu Nguyên Đằng, mà Triệu Nguyên Đằng là phụ thân của Triệu Dật Phong. Tối hôm qua tiểu phó và Vương Minh Kỳ lần theo tin tức tìm đến nhà của Triệu Nguyên Đằng thì Triệu Hợp Đức không có nhà, nghe nói còn nằm trong trại an dưỡng Tây Hồ khu để chữa bệnh.
- Nhưng hôm qua sau khi điều tra, tiểu phó phát hiện Triệu Nguyên Đằng kinh doanh vận chuyển hàng hải, hơn một nửa mối làm ăn là Triệu Hợp Đức....
Không đợi Đường Thái Nguyên nói hết câu, Diệp Dương Thành chán nản ngắt lời:
- Làm phụ thân chăm sóc cho nhi tử là bình thường.
- Các ngươi tạm thời ở trong nhà Triệu Nguyên Đằng, chờ Triệu Hợp Đức về nhà thì trực tiếp tiễn lão lên đường. Lão già này nếu lại nổi điên thêm vài lần không chừng rất nhiều người chết.
Đường Thái Nguyên cung kính nói:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Ngay sau đó Đường Thái Nguyên mở miệng nói:
- Nhưng đêm qua tiểu phó nghe Triệu Nguyên Đằng và Triệu Hợp Đức trò chuyện, trong đó nhắc đến một bí thư gì đó.
- Cái gì?
Diệp Dương Thành lấy làm lạ nhíu mày hỏi:
- Nói rõ ràng chút đi.
Đường Thái Nguyên ngần ngừ tìm từ, lên tiếng:
- Là bí thư mới của Triệu Hợp Đức, hình như nghe được chuyện gì bí mật của lão nên bị Triệu Hợp Đức sai người trừ khử. Tiểu phó ngẫm nghĩ cả đêm, có lẽ chủ nhân tìm người Triệu Hợp Đức muốn giết, lợi dụng kẻ đó đối phó với Triệu Hợp Đức, gây chuyện rùm beng ra thì Triệu Hợp Đức không làm quan được...
Bốp!
Diệp Dương Thành vỗ trán, biểu tình ngộ ra gật gù nói:
- Nói không sai, chuyện này các ngươi hãy chú ý nhiều vào, chừng nào điều tra rõ hãy báo về cho ta ngay.