Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 2862 : Giết hắn hồi mã thương (Hạ)
Ngày đăng: 14:55 18/04/20
- Xác chết đâu?
Lão nhân không hỏi hai thủ lĩnh đặc công chết hay chưa, trực tiếp nói hai từ xác chết. Từ đó thấy được lão nhân này không tầm thường.
- Xác chết ở trong phòng sách.
Nam nhân áo đen vội trả lời:
- Khi chúng ta chạy đến nơi thì Tỉnh Thượng quân, Độ Biên quân đã...
Bốp!
Lão nhân tát mạnh làm nam nhân áo đen choáng váng mặt mày.
Lão nhân rắn giọng quát:
- Khốn nạn!
Nam nhân áo đen nghiêm người, lớn tiếng đáp:
- Vâng!
Nam nhân áo đen cúi đầu chín mươi độ.
Lão nhân đẩy nam nhân áo đen sang một bước, bước nhanh chạy hướng phòng sách. Nam nhân áo đen định theo sau nhưng thấy có năm lão nhân lục tục bước vào cửa. Trông thấy năm lão nhân này, nam nhân áo đen lúc trước ăn tát lại thay khuôn mặt tươi cười, bước nhanh đi nghênh đón.
Những lão nhân này và Tỉnh Thượng Lâu Chí, Độ Biên Di Sinh đã chết trong phòng sách đều là điệp viên đã rút khỏi tiền tuyến. Bọn họ hoặc là ngồi chờ về hưu, hoặc đã nghỉ hưu nhưng trên người còn treo đủ loại danh hiệu như huấn luyện viên của Tỉnh Thượng Lâu Chí. Dù là danh hiệu nào, nam nhân áo đen nghề bảo vệ không dây vào nổi.
Những tòa nhà nhỏ gần Hoành Tiền bưu tiện cục tại Nagoya thật ra là nơi chính phủ Nhật Bản bí mật sắp xếp cho điệp viên về hưu ở. Nguyên Nagoya có mấy chục khu vực giống như Hoành Tiền bưu tiện cục, xung quanh Hoành Tiền bưu tiện cục đa số là điệp viên rút về từ Trung Quốc.
Những người này toàn là cáo già thành tinh, hiểu biết sâu đạo điệp viên, có kinh nghiệm dày dặn. Chính phủ Nhật Bản nâng niu những điệp viên về hưu như châu báu, sắp xếp bọn họ truyền dạy kinh nghiệm cho điệp viên mới. Những lão già này tồn tại ở mức độ nào đó đang hoành thành bước cuối cùng trong đời mình: Truyền dạy kinh nghiệm.
Rất nhanh xác của Tỉnh Thượng Lâu Chí, Độ Biên Di Sinh bị sáu lão nhân, các bảo tiêu xem xét xong. Đặc biệt các lão nhân sau khi điều tra xác chết hai thủ lĩnh đặc công, có chung một công nhận là Tỉnh Thượng Lâu Chí, Độ Biên Di Sinh bị trúng kịch độc chưa biết.
Lâm Mạn Ny mặc áo khoác màu xanh nhạt, vai cõng một cái bao trắng đứng ở lối ra trạm xe nhìn đám con nít tụ tập bên cạnh mình.
- Bọn nhỏ đã đến đông đủ?
Lâm Mạn Ny nghiêng đầu hỏi một thiếu nữ khoảng hai mươi tuổi:
- Đừng để xảy ra vấn đề gì, lại đếm số người lần nữa đi.
Thiếu nữ hai mươi tuổi cười gật đầu, nói:
- Ừm!
Thiếu nữ hai mươi tuổi lấy hai tờ giấy viết đầy tên ra khỏi túi xách, kiểm kê từng đứa.
Khoảng năm phút sau, thiếu nữ quay về bên Lâm Mạn Ny, gật đầu, nói:
- Đã đếm kỹ, bốn mươi bảy em ngồi xe lại đây, đúng số người rồi.
- Sắp xếp xe bus lĩnh bọn nhỏ đi bệnh viện đi.
Thiếu nữ nhếch môi cười nói với thiếu nữ:
- Lúc này Lâm mụ mụ đã ở trong bệnh viện chờ, không biết bọn nhỏ đi hồi sáng kiểm tra sao rồi?
Thiếu nữ hai mươi tuổi duỗi người:
- Hy vọng các em đều thuận lợi chữa bệnh.
Thiếu nữ nói với Lâm Mạn Ny:
- Đây là hoạt động từ thiện lớn nhất từ khi Dương Thành hội quỹ từ thiện chúng ta thành lập.