Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 2901 : Đây là đồ hèn (Thượng)
Ngày đăng: 14:55 18/04/20
Ỷ thế hiếp người trở thành thú vui duy nhất của Hùng Chí Thành trong năm năm qua. Theo như tài liệu ghi chép, sở thích lớn nhất của tiểu tử này là dùng tiền, quyền đẩy ngã nữ nhân. Hùng Chí Thành không chọn mấy cô nương độc thân mà toàn là phụ nữ có chồng.
Tài liệu ghi rõ Hùng Chí Thành thường hay nói một câu là: Gã cho người ta đội nón xanh có thể mở cửa tiệm lớn chuyên bán nón.
Hùng Chí Thành khoe khoang chuyện thiếu đạo đức gã đã làm mấy năm qua, những người bị cắm sừng hoặc là không có tiền, hoặc không có quyền. Đối diện những gì Hùng Chí Thành làm, đa số bọn họ im lặng. Một là vì không quyền không tiền, hai là không muốn tuyên truyền chuyện xấu trong nhà ra ngoài.
Diệp Dương Thành đọc tài liệu về Hùng Chí Thành từ đầu đến đuôi, hắn không biết nên tức giận hay há mồm cười to.
- Tiểu tử này đúng là cực phẩm.
Hùng Chí Thành không phạm tội lớn, những nữ nhân bị gã dùng tiền đẩy ngã, dùng quyền uy hiếp lên giường nhưng xét đến cùng là do họ không kiềm nổi bị hấp dẫn, là chuyện hai bên tự nguyện. Hùng Chí Thành làm chuyện thiếu đạo đức thật nhưng chưa đến tiêu chuẩn trừng phạt.
Nếu kiên quyết lôi ra sai lầm thị phi thì đó là Ngô Ngọc Phương ỷ thế, vung tiền toàn do phụ thân ruột Hùng Đại Bằng của mình dung dưỡng. Thế còn dễ nói, về tiền toàn là tiền trái lương tâm kiếm từ mồ hôi nước mắt của nhân dân, tiền bán nước cầu vinh.
Diệp Dương Thành lật sang trang thứ hai, nhìn hình chụp Hùng Chí Thành lòe loẹt, hắn từ từ khép mắt lại.
Hơn hai giờ gần ba giờ sáng, trong một phòng khách sạn, một nữ nhân khoảng hai mươi tuổi bộ dạng xinh đẹp dựa vào người Hùng Chí Thành.
- Thành ca, ngày mai cùng ta đi dạo phố được không?
Nữ nhân khoảng hai mươi tuổi nũng nịu nói:
- Lần trước ta đi rất thích một bộ đồ ngủ xinh đẹp, tối mai ta mặc cho Thành ca xem được không?
Hùng Chí Thành mới tắt điện thoại đặt trên tủ đầu giường, kinh ngạc hỏi:
- Dạo phố?
Hùng Chí Thành quay đầu lại, chán nản nói:
- Nàng không sợ bị bạn trai thấy sao?
- Thấy thì kệ.
Nữ nhân đáp ngay không suy nghĩ:
- Cùng lắm chia tay.
Nữ nhân bày ra bộ dáng tội nghiệp nhìn Hùng Chí Thành, nũng nịu nói:
- Thành ca, sau khi chia tay xin đừng bỏ ta.
- Ngươi nói không biết thì chúng ta tin sao?
Diệp Dương Thành đen mặt hừ lạnh một tiếng:
- Hùng Đại Bằng chỉ có một mình ngươi là nhi tử, ngươi nói chính mình không biết mà được? Mang đi!
Hùng Chí Thành nhìn mấy cảnh sát làm động tác xông lên, gã sợ chết khiếp.
- Đừng, đừng!!!
Hùng Chí Thành hét to:
- Ta... Ta có thể lập công chuộc tội. Thật sự, ta có thể chuộc tội.
Diệp Dương Thành phất tay ngăn mấy cảnh sát định túm Hùng Chí Thành xuống giường:
- Chờ đã.
Diệp Dương Thành híp mắt nhìn Hùng Chí Thành, hỏi:
- Ngươi muốn nói cái gì?
Sắc mặt Hùng Chí Thành liên tục thay đổi:
- Ta... Ta nói rồi các ngươi không thể bắt ta nữa, ta thật tình không biết chuyện phụ thân đã làm.
Thấy Diệp Dương Thành nhẹ gật đầu, Hùng Chí Thành mặc kệ hắn có đồng ý điều kiện hay không, mở miệng nói:
- Ta biết phụ thân đi đâu...
* * *
Diệp Dương Thành mở mắt ra, đứng lên khỏi sofa:
- Đúng là đồ hèn.
Diệp Dương Thành khinh thường nhỏ giọng nói:
- Chưa dùng hình phạt đã lốp bốp khai hết.