Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 2952 : Trấn thủ một phương (Hạ)
Ngày đăng: 14:55 18/04/20
- Sau khi nhậm chức ta trao quyèn cho nàng có thể xây dựng ảo cảnh tu di thẩm phán thiện ác, phân phối hai mươi con ong vàng cường hóa chung cực để xóa sổ kẻ tội ác tày trời. Ngoài ra cố gắng làm tốt chức vụ thư ký thị ủy đi.
Triệu Dung Dung nhận lấy máy thông tin Diệp Dương Thành đưa qua, nàng hiểu rõ khi nhận lấy cái máy này, lần sau bản thể gặp mặt hắn không biết là khi nào.
Triệu Dung Dung vẫn dứt khoát nhận máy thông tin:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Triệu Dung Dung khom lưng nói:
- Dung Dung tuyệt đối sẽ không khiến chủ nhân thất vọng!
Triệu Dung Dung dứt lời, nàng biến mất.
Diệp Dương Thành giao máy thông tin thứ hai vào tay Tiểu Thương Ưu Tử:
- Ưu Tử, nàng cũng mang theo máy thông tin đi Đài Châu thị nhậm chứ, mục tiêu là thị trưởng Liễu Ân Hồng.
Diệp Dương Thành nghiêm túc nói:
- Sau khi nhậm chức ta cũn trao quyèn cho nàng có thể xây dựng ảo cảnh tu di thẩm phán thiện ác, phân phối hai mươi con ong vàng cường hóa chung cực để xóa sổ kẻ tội ác tày trời. Cố gắng làm tốt công việc.
Tiểu Thương Ưu Tử cung kính khom lưng:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Tiểu Thương Ưu Tử nhận lấy máy thông tin, biến mất tại chỗ, đi hướng Đài Châu thị.
Dặn dò Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử xong, biểu tình Diệp Dương Thành giãn ra nhiều. Diệp Dương Thành nhìn hướng Trương Ngọc Thiến bám xác Lý Đan Hồng, Tống Lâm Lập bám xác Ngô Kiến Vinh, hắn bỗng nhớ đến Dương Đằng Phi.
Diệp Dương Thành đau lòng cơ mặt giật giật, ngoắc tay:
- Há miệng ra.
Trương Ngọc Thiến, Tống Lâm Lập sớm chuẩn bị tâm lý nghe lời há mồm phát ra tiếng a dài:
- A!
Vù vù vù vù vù!
Một chuỗi linh châu liên tục bắn ra từ tay Diệp Dương Thành bay vào miệng Trương Ngọc Thiến, Tống Lâm Lập.
Đúng như Diệp Dương Thành dự đoán, Trương Ngọc Thiến, Tống Lâm Lập bám xác người hao phí hơn một vạn bốn ngàn điểm linh lực của Diệp Dương Thành mới thẳng lên thần sử. Đám người Hình Tuấn Phi thì khoảng một vạn điểm linh lực. Nghĩa là Trương Ngọc Thiến, Tống Lâm Lập tiêu hao số linh lực đủ cho thêm một linh sử thăng cấp thành thần sử.
May mắn Diệp Dương Thành đã chuẩn bị tâm lý đợt thăng cấp này, huống chi thực lực thuộc hạ càng cao càng giúp ích nhiều cho hắn. Chờ khi cả đám nhậm chức, những linh lực bị tiêu hao sẽ biến thành công đức huyền điểm liên miên bất tận quay về tay Diệp Dương Thành.
- Tuân lệnh chủ nhân!
Trương Ngọc Thiến, Tống Lâm Lập lĩnh mệnh rời đi.
Diệp Dương Thành nhìn Đường Thái Nguyên, Vương Minh Kỳ còn đứng trong phòng khách.
Diệp Dương Thành hít sâu, phẩy tay nói:
- Đường Thái Nguyên đi nhậm chức Lệ Giang thị, Vương Minh Kỳ trở lại đóng giữ Hàng Châu đi.
Vương Minh Kỳ, Đường Thái Nguyên đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Hai người lắc mình biến mất.
Diệp Dương Thành nhìn phòng khách trống rỗng, cười khổ nói:
- Thật sự thành bàn tay trắng.
Diệp Dương Thành mơ hồ ngủ trên sofa một đêm, sáng hôm sau tỉnh dậy thói quen mở miệng hỏi:
- Dung Dung... Mấy giờ rồi?
Thanh âm mềm nhẹ ngày thường không vang lên, căn phòng tĩnh lặng.
Trong phút chốc Diệp Dương Thành ngây người.
Nhung Cầu chạy ra khỏi phòng cất tiếng sủa ai oán:
- Gâu gâu!!!
Diệp Dương Thành bị tiếng chó sủa làm tỉnh táo lại, hình như đêm qua hắn phái cả đám đi ra ngoài làm quan, trấn thủ một phương thay hắn. Giờ thì hay rồi, sáng thức dậy không có bữa sáng, phải tự mình giặt đồ, chiếc giường to lớn... Buổi tối chỉ một người ngủ.
Diệp Dương Thành nghiêng đầu nhìn Nhung Cầu, gãi mũi, hắn rất bất đắc dĩ. Nếu Diệp Dương Thành nhớ đúng thì toàn Triệu Dung Dung một tay lo thức ăn cho Nhung Cầu.
- Sống an nhàn sung sướng, sống an nhàn sung sướng, ài...
Diệp Dương Thành lắc dầu đứng dậy, hắn thở dài thườn thượt:
- Bắt đầu từ bây giờ nên hích ứng sinh hoạt độc thân là vừa.
Diệp Dương Thành nhấc chân bước tới trước mặt Nhung Cầu, xoa đầu chó to.