Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 323 : Chiến tranh?
Ngày đăng: 14:56 18/04/20
- Đã tuyển xong mục tiêu nhiếp thủ, thỉnh lựa chọn ngôn ngữ: Nhật, Hán, Hàn, Anh.
Hai chiếc du thuyền thả chậm tốc độ, vừa tiến vào phạm vi 230m Diệp Dương Thành rốt cục thành công thúc giục thần quyền nhiếp thủ ngôn ngữ, mà thần cách cũng lập tức nêu lên.
- Còn là một ngôn ngữ thiên tài!
Chứng kiến thần cách nêu lên, Diệp Dương Thành có chút kinh ngạc nhủ thầm, lập tức tuyển chọn:
- Nhật ngữ!
- Nhiếp thủ thành công, cần 30 phút dung hợp, xin hỏi có lập tức dung hợp hay không?
Thần cách lại nêu lên.
- Đợi lát nữa dung hợp!
Diệp Dương Thành hoảng sợ, cần nửa giờ dung hợp chỉ sợ hết thảy đã xong! Hắn lựa chọn lát nữa dung hợp, theo bản năng ngẩng đầu nhìn về hướng chiếc thuyền nhập cư trái phép kia…
Sau khi cường hóa thị lực của hắn đã tăng lên rõ ràng, giờ phút này 200m khoảng cách cũng không có bao nhiêu chướng ngại, nhất là trên thuyền đối phương còn mở đèn, trên vai một nam nhân khiêng một vũ khí giống như hỏa tiễn làm hắn ngẩn ngơ, lập tức nổi giận:
- Con mẹ nó, còn dám chơi vũ khí!
- Thần Lôi thuật, đốt!
Tuyển chọn Thần Lôi thuật 600 điểm linh lực, vung tay quát lớn.
Một tiếng quát lớn đem ba người Thán đầu đứng sau lưng hắn hoảng hồn, theo bản năng chĩa mũi súng bóp cò…
- Phanh phanh…
Hai tiếng súng vang, rõ ràng vang xa trên mặt biển.
- Oanh long long…
Tiếng súng còn chưa dứt, trên bầu trời trống rỗng xuất hiện một đạo thiểm điện tử kim sắc lớn như chậu giặt quần áo, nương theo thanh âm tiếng sấm nổ vang liên tục, chuẩn xác bổ lên trên boong thuyền, trong phút chốc trên mặt biển bộc phát ra tử quang chói mắt…
- Hoa lạp lạp…
Nước biển phóng lên cao, thậm chí không đợi ba người Thán đầu phục hồi lại tinh thần, sóng biển cuồn cuộn đổ tới làm bọn họ ướt sũng.
Trên mặt biển sóng gió mãnh liệt, ngoại trừ trôi nổi vài mảnh nhỏ vỡ nát, làm sao còn bóng dáng của con thuyền nhập cư trái phép kia?
- Này…này này này…
Ba người Thán đầu ở trong phòng điều khiển trợn tròn mắt, nghẹn họng nhìn trân trối cảnh tượng trước mắt, lắp bắp không nói được một câu.
- Này cái gì này?
Trong lòng Diệp Dương Thành buồn cười, nhưng vẫn nghiêm mặt nói:
- Tiếp tục đi tới!
Nương theo tiếng ra lệnh của hắn, Xuyên Đảo hào xuyên qua giao giới tuyến, chính thức tiến vào hải vực Hoa Hạ.
Vào lúc này Diệp Dương Thành đang ngồi trên mũi thuyền nghe Thán đầu giải thích:
- Hiện tại chúng ta đã tiến vào hải vực đối phương, đi thêm hai giờ sẽ thuận lợi đến hải vực biên giới Hạ Quan thị, mấy ngày gần đầy đội tuần tra biển tăng nhiều, vì cam đoan bí mật, chúng tôi sẽ dừng lại bên ngoài hải vực Hạ Quan thị, sau đó…
- Thán đầu nhi! Thán đầu nhi! Không tốt!
Lúc này sắc mặt Mao tử trắng bệch vọt ra khỏi phòng điều khiển, mặt không chút máu kêu lên:
- Khu trục hạm đối phương phát hiện chúng ta!
- …
Huyết sắc trên mặt Thán đầu nhanh chóng biến mất…
Nỗi sợ hãi cùng cực lan tràn khắp lồng ngực hắn, theo bản năng rùng mình, hổn hển hỏi:
- Đối phương nói gì? Hiện tại còn cách chúng ta bao nhiêu hải lý?
- Đối phương cho chúng ta dừng thuyền nhận kiểm tra, hiện tại còn cách chúng ta chừng bảy mươi lăm hải lý!
Mao tử nuốt nước bọt, gian nan nói:
- Cờ hiệu của bọn hắn là khu trục hạm đạn đạo Xuyên Đảo hào…
- Khu trục hạm đạn đạo kim cương cấp?
Sắc mặt Thán đầu như màu đất.
Hắn ngây người chừng ba giây, chợt rít gào:
- Còn đứng ngây đó làm gì? Mau lái thuyền, gia tốc! Gia tốc!
- Lái đi đâu?
Âu tử cố gắng bình tĩnh hỏi.
Nghe câu hỏi, Thán đầu rất muốn nói quay về nước, nhưng sự thật lại phũ phàng, hắn cắn răng nói:
- Đi xuống biên giới Hạ Quan thị, chỉ cần kịp đổ bộ, chúng ta sẽ có hi vọng!
- Dạ!
Dưới nguy cơ thật lớn, Âu tử cùng Mao tử cũng không còn bộ dáng cợt nhả, chỉ còn lại khí chất quyết đoán của một binh lính hải quân!