Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 326 : Ma thần bừng tỉnh
Ngày đăng: 14:56 18/04/20
- Vì toàn bộ binh sĩ Xuyên Đảo hào, báo thù!
Một thanh âm rít gào như tiếng kêu khóc thảm thiết, nương theo thanh âm rít gió vang lên.
- Sưu…
- Phốc xuy!
Máu tươi phóng lên cao, đầu của thuyền trưởng tàu đánh cá Trung Quốc bay lên.
Bị huyết quang kích thích, toàn bộ binh lính trong căn cứ hô to, thanh âm tiếng súng dày đặc vang vọng.
- Đát đát đát…
Hai mươi sáu ngư dân còn lại căn bản không có cơ hội kêu to, đã bị mưa đạn bắn nát nhừ, bọn lính lại không ngừng hoan hô, tiếng vang truyền thật xa.
Đứng trên đất trống chảy đầy máu tươi, Linh Mộc Đằng Điền nhe răng cười đầy biến thái, chỉ nghe hắn nói:
- Đem thi thể ném cho chó ăn!
- Hải!
Hơn trăm binh lính chỉnh tề đáp vọng không trung.
Nhưng ngay lúc này một thanh âm cực độ không hài hòa vang lên bên tai bọn họ:
- Các ngươi, hẳn nên xuống địa ngục.
Thanh âm có vẻ thật bình tĩnh, nhưng dưới mặt ngoài bình tĩnh là lửa giận bốc lên mãnh liệt!
- Ai?
Linh Mộc sắc mặt căng thẳng, cầm đông dương đao đề phòng, ánh mắt quét nhìn khắp xung quanh.
Nhưng ngoại trừ binh lính trong căn cứ, căn bản không có người khác tồn tại! Nhưng bọn lính đều lộ vẻ cảnh giác, hiển nhiên chính bọn hắn cũng nghe được thanh âm kia!
Trên trán Linh Mộc đổ mồ hôi, cầm chặt đông dương đao trong tay, trầm thấp quát:
- Đi ra!
- Toàn bộ tội ác đều nên xuống địa ngục!
Thanh âm tiếp tục vang lên.
- Toàn thể nghe lệnh, bắn!
Linh Mộc thật sự bị hù sợ, bởi vì giọng nói kia dùng là Hán ngữ!
- Phanh phanh phanh…
Hơn trăm binh lính thần kinh căng thẳng làm sao còn chút do dự, lập tức chĩa súng điên cuồng bắn phá khắp bốn phương tám hướng.
- Phanh!
Bàn long ngân thương vẽ ra tàn ảnh, nặng nề đập lên đầu Linh Mộc Đằng Điền, chỉ nghe một tiếng vang, đầu hắn nháy mắt hóa thành một đoàn huyết vụ nổ tung!
- Tháp tháp tháp…
Thanh âm tiếng bước chân vang lên dày đặc, biết viện binh đã đến nhóm binh lính cũng không còn chịu nổi áp lực, quay người bỏ chạy, phát ra tiếng rống to phát tiết cảm xúc khủng hoảng trong lòng.
- Đêm nay, nơi này chính là địa ngục.
Một tiếng nhẹ nhàng nỉ non vang lên.
- Xảy ra chuyện gì?
Người phụ trách còn lại của căn cứ Ưng Kiêu mang theo vài trăm tên lính vội vàng chạy tới, vừa nhìn thấy nhóm binh sĩ đang nhào về phía mình, sắc mặt trầm xuống:
- Hỗn đản, trấn định!
- Hải!
Mấy chục tên lính run lên, nhưng chỉ có thể dừng chân đứng thẳng người đáp.
- Hạ sĩ, nói cho tôi biết nơi này xảy ra chuyện gì!
Trúc Cương Đông Dã trầm giọng hỏi:
- Linh Mộc quân ở đâu?
- Giết…giết người…
Tên hạ sĩ gian nan nuốt nước bọt, nói lắp:
- Linh…Linh Mộc đại tá bị giết…
- Cái gì?
Sắc mặt Trúc Cương Đông Dã đại biến, đang định mở miệng hỏi nguyên do…
- Các ngươi, đều phải chết.
Một thanh âm vang lên bên tai Trúc Cương Đông Dã.
- Sưu…
- Phốc…
Bàn long ngân thương trống rỗng xuất hiện, đầu thương hung hăng đâm thẳng vào trái tim Trúc Cương Đông Dã!
Diệp Dương Thành hiện thân, tóc bạc bay múa, ma thần bừng tỉnh…