Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 347 : Toàn thể đột kích!

Ngày đăng: 14:56 18/04/20


- Binh sĩ!



Thị Cốc Trường Cương sắc mặt tối sầm, mạnh mẽ quay đầu lại rít gào:



- Anh quên tôi vừa mới nói gì sao?



- Nhưng…nhưng mà…



Binh lính run rẩy lắp bắp định giải thích, nhưng Thị Cốc Trường Cương không cho hắn cơ hội này, trầm giọng nói:



- Ghi tội một lần, sau khi quân diễn chấm dứt trở về quân doanh, anh phải nhận huấn luyện quân quy kỳ hạn mười ngày, không thông qua cuộc thi sau này anh không cần trở lên tàu ngầm!



- Nhưng mà…nhưng mà thật sự là quái vật!



Binh lính không nhịn được hô:



- Thật nhiều…quái vật thật lớn…



- Oanh long long…



Còn chưa đợi binh lính nói hết lời, bên ngoài tàu ngầm liền bị một trận trùng kích mãnh liệt, ngay lập tức toàn bộ phương tiện chiếu sáng trong tàu ngầm chớp lóe lên, chưa đầy ba giây thời gian cả tàu ngầm lâm vào bóng tối khôn cùng…



- Thiên hoàng ở trên, xảy ra chuyện gì?



Tàu ngầm lay động kịch liệt, khiến Thị Cốc Trường Cương không cách nào đứng vững, không kịp đề phòng đánh vào trên đài chỉ huy, sau lưng truyền ra đau đớn, sắc mặt hắn đột ngột thay đổi:



- Lính thông tin! Lập tức thông báo…



- Oanh long long…



Đợi trùng kích thứ hai đâm thẳng tàu ngầm, thanh âm nổ vang đinh tai nhức óc!



- Cắt lớp bên ngoài của nó!



Diệp Dương Thành ám ảnh trên người tiểu Hôi, dừng lại cách tàu ngầm chừng 13m, thấy hai con Limulus đánh lên tàu ngầm, nhưng sau hai đợt đập vào vẫn không thể giải quyết, trong lòng đã có phán đoán, hắn cũng không tiếp tục lưu thủ, thản nhiên truyền ra mệnh lệnh hủy diệt.



Dưới thần quyền tác dụng, mười tám Limoulus tiếp tục phóng lên mặt biển, năm con còn lại điều chỉnh thân thể to lớn, kiếm vĩ cứng rắn hung hăng súy về hướng tàu ngầm kia!



- Oanh…



Tiếng đánh vang lên, truyền ra thanh âm kim loại ma xát:



- Két két…



Tàu ngầm bị năm con Limoulus cắt xé lớp bọc bên ngoài, mất đi phòng hộ cứng rắn nước biển mãnh liệt tràn vào bên trong, thủy áp sâu hơn 200m nháy mắt cắn nuốt toàn bộ thuyền viên trong tàu, chỉ qua năm giây tàu ngầm bắt đầu chao đảo, rơi thẳng xuống đáy biển sâu.
- Oanh long long…



Cùng lúc đó với tốc độ hơn hai trăm hải lý một giờ, Diệp Dương Thành tránh được ngư lôi truy tung, mà khi hắn bơi qua đáy tàu khu trục hạm, ngư lôi lập tức đâm vào chiếc tàu xui xẻo kia, phát ra tiếng nổ mạnh như sấm rền.



Tình hình trên chiến trường luôn thay đổi trong nháy mắt, kế hoạch vĩnh viễn không cản nổi biến hóa, đây là câu danh ngôn kinh điển, trong một khắc này Diệp Dương Thành cảm nhận được điểm tinh túy thật sâu sắc.



Ngay khi hắn tránh né ngư lôi truy tung, cũng thuận lợi đem ngư lôi bắn vào khu trục hạm gây nổ mạnh, lại thêm một trận tiếng nổ mạnh vang lên:



- Oanh long long…



- Chung cực cường hóa viễn cổ Limulus tử vong…



- Chung cực cường hóa viễn cổ Limulus tử vong…



- Chung cực cường hóa viễn cổ Limulus tử vong…



- Chung cực cường hóa…



Nương theo tiếng nổ mạnh, trong đầu Diệp Dương Thành lập tức hiện ra Cửu Tiêu Thần Cách nêu lên.



Không còn thời gian phẫn nộ, cũng không quan tâm xem xét số lượng thương vong, Diệp Dương Thành hít sâu một hơi hạ lệnh:



- Mục tiêu hộ vệ hạm chỉ huy, sau đợt tập kích thứ hai vô luận thành công hay không phải lập tức lặn xuống biển sâu, quay về hải vực Khánh Châu thị!



- Chúng ta bắn trúng chúng nó…



Sắc mặt Triêu Thương Chính Tắc trắng bệch, lộ ra vài phần tươi cười còn khó xem hơn khóc, nói:



- Thật sự, bắn trúng.



- Dạ.



Phó hạm trưởng sắc mặt tối tăm, nắm chặt tay vịn không để mình ngã xuống, lẩm bẩm:



- Đồng thời chúng ta cũng bắn trúng chính chúng ta…



- Oanh long long…



Đợt tập kích thứ hai lại đụng vào đáy tàu đã vỡ của hộ vệ hạm chỉ huy, sau một trận tiếng vang ầm ĩ, đáy tàu bị xé lỗ hổng lớn, nước biển mãnh liệt tràn lên…



- Triệt.



Không tâm tư xem xét thành quả chiến đấu, sau khi hoàn thành đợt công kích thứ hai, Diệp Dương Thành lập tức truyền xuống mệnh lệnh rút lui…