Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 359 : Phản bội

Ngày đăng: 14:56 18/04/20


- A Thành, em đi thích hợp không?



Ngồi cạnh ghế tài xế, cũng như lần đầu tiên theo Diệp Dương Thành về nhà gặp cha mẹ, Lâm Mạn Ny có chút câu nện không ngừng chỉnh sửa hình tượng của mình, trên mặt lộ dáng tươi cười, không ngừng hỏi mãi một vấn đề,

nàng đi qua có thích hợp không?



- Đương nhiên thích hợp.



Lại một lần nghe Lâm Mạn Ny hỏi chuyện này, Diệp Dương Thành nhún vai, quay đầu nhìn nàng, nói:



- Huống chi anh lấy thân phận bạn của nhà gái tham dự hôn lễ, nếu không đưa em theo, để cho chú rể nghĩ như thế nào?



- Phải nha…



Lâm Mạn Ny giật mình gật đầu, nhìn thấy xe sắp chạy vào phạm vi trấn Bảo Kinh, nàng lại hỏi:



- Vậy em có cần đi làm cô dâu phụ cho nàng không?



- Hẳn là không cần đi.



Diệp Dương Thành không xác định nói:



- Dù sao em chưa gặp nàng bao giờ, chẳng lẽ nàng kết hôn lại không tìm được dâu phụ sao…



Lâm Mạn Ny có chút khẩn trương gật gật đầu, cũng như Diệp Dương Thành,

đây là lần đầu tiên nàng dùng thân phận bạn bè đi tham gia hôn lễ người

khác, hơn nữa còn lấy thân phận bạn gái của Diệp Dương Thành, gặp mặt

một đám người không quen biết có chút khẩn trương cũng không tránh được.



Nhìn qua cô gái ngồi bên cạnh mình, giờ phút này tâm tình Diệp Dương Thành vô cùng bình tĩnh.



Từ sau khi thu mười hai người da đen làm linh bộc, hơn nữa tiến hành

điều động đám người Ngô Chấn Cương, Diệp Dương Thành triệt để thoát thân khỏi công việc quản lý khu quản hạt, những chuyện này đều có nhóm người Triệu Dung Dung tự mình giải quyết, nếu như gặp phải chuyện lớn bọn họ

mới liên lạc với hắn, cũng không phải cần hắn định ra quyết định, mà nói ra ý nghĩ của chính mình, chờ đợi Diệp Dương Thành gật đầu hoặc lắc

đầu.



Theo lời hồi báo của nhóm người Hình Tuấn Phi, biểu hiện của nhóm người A Khố Lạp Mã rất tốt, ít nhất thật nghe lời.



Ngoại trừ vấn đề quản lý khu quản hạt, hơn mười ngày thời gian Diệp

Dương Thành cũng khó được an ổn, mỗi ngày đúng giờ xuất hiện tại công ty Dương Thành, sau đó lại tan sở về nhà.



Xế chiều hôm qua, xe bus đã hẹn trước chạy tới cửa lớn công ty, đón toàn bộ công nhân lên xe về nhà đón tết, trong hơn hai trăm công nhân còn có một bộ phận là công nhân mới vừa vào làm việc trong nhà máy chưa đầy

một tháng, vốn dựa theo ý tứ của Đỗ Nhuận Sinh, hẳn nên phân biệt đối

đãi với nhóm công nhân kia, ít nhất không cần phát tiền lì xì như công

nhân cũ, còn được đãi ngộ có xe đưa về tận nhà.



Nhưng Diệp Dương Thành lại cười phủ định, hơn nữa không cần giải thích,

chỉ đợi sau khi các công nhân rời đi hắn mới dặn dò Đỗ Nhuận Sinh sang

năm phái thêm vài chiếc xe bus đi đón công nhân quay về làm việc, đối

với việc này Đỗ Nhuận Sinh cũng khó lý giải, dù sao hắn chỉ giỏi trong

công việc sản xuất, bằng không lúc trước không đến nỗi rơi vào hoàn cảnh phải đóng cửa nhà máy…



Công ty Dương Thành tổng kết thu nhập chi tiêu cuối năm đưa ra kết quả

tài chính làm Diệp Dương Thành hoảng sợ, bởi vì có Sở Minh Hiên ra tay,
hoặc con thứ hai của nhị thúc cần kết hôn, nếu còn chưa có nhà sẽ đưa

căn nhà này cho nhị thúc.



Nếu nhà nhị thúc may mắn có đủ tiền, có thể xây nhà trước khi lập gia

đình, vậy hai căn nhà ở tiểu khu thuộc về hai anh em Diệp Dương Thành,

hai vợ chồng bà thì tiếp tục ở lại nơi này, dù sao đã ở vài chục năm,

muốn sửa thói quen thật khó thích ứng, huống chi đường Khê Tân cách tiểu khu Ái Hà không xa, ở đâu không giống nhau?



Đối với quyết định của cha mẹ, Diệp Dương Thành giơ hai tay tán thành, nhưng lòng nghĩ thế nào chỉ có hắn hiểu được.



Dựa theo địa chỉ ghi trên thiệp mời, Diệp Dương Thành đi quanh một vòng

phía đông, sau đó đi tới thôn Kinh Nam, xe vừa chạy vào đường xi măng

trong thôn, rất xa đã thấy được một gia đình đang bận rộn mâm cỗ, Diệp

Dương Thành biết đó là nhà của Vương Tuệ Tuệ.



Một ngôi nhà thật bình thường, tráng gạch men sứ, hai bên dùng đất gạch

tráng một chút, có chút cũ kỹ, còn có chút rêu xanh, đây là một ngôi nhà dân thật bình thường.



Nhìn thấy một chiếc xe dừng trên đất trống trước nhà, một người phụ nữ

trung niên đang ngồi cạnh giếng nước làm cá ngẩng đầu lên, thấy Diệp

Dương Thành bước xuống xe, trong tay cầm thiệp mời, liền cười đứng dậy

hai tay tùy ý lau lên tạp dề, nghênh đón:



- Hai vị là bạn của Tuệ Tuệ phải không?



- A a, chào dì.



Diệp Dương Thành cười nói:



- Cháu là bạn học trung học với Tuệ Tuệ…



- Là tiểu lão bản của Tuệ Tuệ phải không?



Không đợi Diệp Dương Thành giới thiệu Lâm Mạn Ny, mẹ của Vương Tuệ Tuệ đã cười nói:



- Thường nghe Tuệ Tuệ nhắc tới cháu, hôm nay mới gặp mặt, lần này nàng

kết hôn xin nghỉ phép, không gây phiền phức gì cho cháu chứ?



- Không có.



Diệp Dương Thành cười lắc đầu:



- Đúng rồi dì, Tuệ Tuệ đâu?



- Đang ở trên lầu với mấy tỷ muội.



Mẹ Vương Tuệ Tuệ đáp lời, quay người lại hô:



- Tuệ Tuệ, bạn học của con đã tới…



Diệp Dương Thành cùng Lâm Mạn Ny đưa mắt nhìn nhau, nhận ra ý cười trong mắt đối phương, mẹ của Vương Tuệ Tuệ, cũng thật thú vị ah…