Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 361 : Anh giấu diếm thật kỹ ah!

Ngày đăng: 14:56 18/04/20


Quỹ từ thiện Dương Thành thành lập chỉ mới vài tháng thời gian, nhưng động tác thật lớn, thường thường tổ chức hoạt động từ thiện khá lớn, tỷ như giúp gia đình nghèo khó chữa trị bệnh tật miễn phí, mà phóng viên truyền thông cũng thật quan tâm vấn đề này, thường thường đều có tin tức quan hệ đến quỹ từ thiện Dương Thành được truyền trong ti vi.



Đương nhiên, Diệp Dương Thành từng nhiều lần nhắc nhở Tống Lâm Lập, để cho hắn quan tâm chuyện của quỹ từ thiện nhiều hơn, nhắn nhủ một tiếng với đài truyền hình, cam đoan khả năng hấp thụ ánh sáng của quỹ từ thiện ngày càng tăng lớn.



Chủ yếu làm như vậy là có hai nguyên nhân, thứ nhất tự nhiên muốn mượn cơ hội này mở rộng lực ảnh hưởng của quỹ hội, hấp thu nhân sĩ ái tâm trên xã hội cùng quyên tiền, phải biết rằng có thêm một người giúp đỡ quyên tiền, Diệp Dương Thành sẽ được gia tăng thu được công đức huyền điểm.



Mà nguyên nhân thức hai cũng chính vì muốn dương danh quỹ từ thiện Dương Thành, đánh tốt trụ cột cho bước phát triển tiếp theo của quỹ hội, đến lúc đó đạt được thêm danh khí, lại có quan trường hỗ trợ, quỹ từ thiện từ quy mô một huyện thành có thể chuyển biến thành quy mô địa cấp thị thậm chí là tỉnh cấp!



Chỉ có đem quỹ hội không ngừng phát triển, từ nay về sau hành động dương thiện của hắn mới có thể không ngừng triển khai, hơn nữa không ngừng mở rộng diện tích hành thiện, đạt được càng nhiều công đức huyền điểm!



Cho nên trong vấn đề tuyên truyền cho quỹ hội, Diệp Dương Thành vẫn luôn dốc hết sức, sự thật chứng minh hắn làm không sai, lúc này đã khiến Trần An Thiến các nàng đều nhớ kỹ Lâm Mạn Ny…



- Quỹ từ thiện Dương Thành…Diệp Dương Thành!



Vương Tuệ Tuệ lẩm bẩm vài câu, hai mắt tỏa sáng gương mặt biến đổi, the thé nói:



- Oa kháo, lão Diệp! Quỹ từ thiện Dương Thành, không phải do anh thành lập đi?



Ba người Trần An Thiến vốn đang cảm giác có chút tên gọi quen thuộc, vừa nghe tiếng thét của Vương Tuệ Tuệ, lập tức phục hồi lại tinh thần, lại nhìn nhìn Diệp Dương Thành cùng Lâm Mạn Ny đang cười khổ không nói chuyện, Trần An Thiến liền nói:



- Không cần đoán, đáp án này không phải hiện rõ trên mặt hai người họ sao?



- Phát tài nha!



Vương Tuệ Tuệ cười cười đánh giá Diệp Dương Thành:



- Khó trách lúc ấy nói mở một cửa hàng mới lại nhẹ nhàng như vậy, được nha lão Diệp, anh giấu diếm thật kỹ đó!



- Được được được, lỗi của tôi, lỗi của tôi được rồi chứ?




Diệp Dương Thành ngẩn người hỏi:



- Có chuyện gì?



- Hiện tại chúng tôi muốn đi đến tiệm áo cưới trang điểm chuẩn bị một chút.



Vương Tuệ Tuệ kéo tay Lâm Mạn Ny, nói:



- Lá cây như tôi cũng cần có hoa hồng phối hợp đúng không? Mạn Ny của anh xem như làm dâu phụ đi, vừa lúc anh cũng đến tiệm hoa trang trí xe của anh một chút, chiều nay vất vả, làm xe đưa dâu được không?



- …



Diệp Dương Thành cười khổ, nhìn thần sắc cợt nhả của Vương Tuệ Tuệ, lại nhìn Lâm Mạn Ny có chút khẩn trương, gật đầu:



- Được rồi, các cô đi thôi…







- Đã tới giờ rồi.



Ngay lúc Diệp Dương Thành trang trí xong xe quay trở lại, mẹ của Vương Tuệ Tuệ chạy ra cười nói:



- Mọi người đều lên lầu đi, đợi lát nữa xe chú rể sẽ tới.



Diệp Dương Thành thoáng ngây người, chần chờ vài giây bất đắc dĩ xoay người ngồi lên xe trở lại…



Hai giờ hai mươi ba phút, Diệp Dương Thành chợt phát hiện một chiếc xe mới tinh màu cà phê ngừng lại sau xe của mình, thông qua cửa xe hắn nhìn thấy chiếc xe kia trang trí đồ vật, không khỏi nhíu mày…