Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 46 : Tài phú trăm vạn
Ngày đăng: 14:51 18/04/20
Con dơi thứ nhất biến mất trong bóng đêm, từ trong lỗ thông gió nho nhỏ không ngừng có con dơi chui ra, từng con tiếp theo từng con, mỗi con tiếp theo mỗi con, miệng của mỗi con đều cắn một hoặc vài tờ tiền mặt, nhiều khoảng sáu bảy trăm, ít khoảng hai ba trăm, cũng không hề thống nhất với nhau.
Nếu vào lúc này có ai ở trên không trung nhìn xuống, nhất định sẽ kinh hãi phát hiện đàn dơi cơ hồ xếp thành một đường thẳng tắp hướng chỗ Kinh Khê bay đi.
Sáu trăm con dơi, một lần có thể vận chuyển đại khái ba mươi vạn nhân dân tệ, tuy rằng lúc ban đầu Diệp Dương Thành muốn cho hai con cầm lấy một xấp vài ngàn vận chuyển lên mái nhà, sáu trăm con dơi có thể một lần chuyển sạch toàn bộ số tiền trên bàn trà, nhưng cuối cùng bởi vì không thực tế nên đành phải buông tha ý nghĩ này.
Nhưng theo tốc độ hiện tại mà xem, một lần ba mươi vạn, qua lại vài lần là có thể đem số tiền kia dọn sạch!
Truyền xong mệnh lệnh, bản thể Diệp Dương Thành chợt mở mắt, mặc dù còn chưa giải trừ ám ảnh trên thân ruồi trâu biến dị, nhưng ý thức đã quay về trên bản thể.
Vội vàng bò lên khỏi giường, lại mặc quần áo, sau đó lục lọi trong tủ quần áo lấy ra sàng đan cũ kỹ không biết đã bao nhiêu năm trước, sau đó mới nhẹ chân nhẹ tay đi ra khỏi phòng, mang giày đi thẳng lên gác xép.
Nhà của hắn tổng cộng có bốn tầng, một dãy tương liên với Diệp gia có hai mươi mấy gia đình, độ cao đều giống nhau, ở đêm hôm khuya khoắc hắn cũng không lo lắng sẽ có ai đột ngột đi lên mái nhà mà phát hiện.
Nhẹ nhàng kéo xuống then cửa, chậm rãi mở mái tôn gác xép, vươn đầu ra dò xét một vòng, xác nhận không có người nào ở chung quanh, hắn mới chui ra ngoài đem sàng đan trải ra.
Diệp Dương Thành vừa trải xong sàng đan chưa được ba mươi giây, các thành viên đội vận chuyển dơi đã thuận lợi bay tới, đáp xuống trên sàng đan buông tiền ngậm trong miệng, sau đó tiếp tục bay trở về phòng tài vụ sòng bạc tiến hành công tác vận chuyển.
Sáu trăm con dơi ở trên bầu trời xếp thành hai đội, bên này tới bên kia trở về, bận rộn công tác vận chuyển liên tục đến ba giờ rưỡi sáng mới đem toàn bộ tiền bạc đặt trên bàn phòng tài vụ sòng bạc cướp hết sạch sẽ!
- Rốt cục đủ tiền mua nhà!
- Ách, đến rồi sao?
Thanh niên mơ màng tỉnh lại, nhu nhu tròng mắt chỉ vào ổ khóa cánh cửa hoàn hảo không chút sứt mẻ, nói:
- Giống như là thùng sắt, có thể xảy ra chuyện gì?
- Ha ha.
Nhìn nhìn ổ khóa màu bạc cần có bốn chìa khóa mới mở ra được, nam nhân cười cười, thật đồng ý câu trả lời của thanh niên, thuận tay vỗ vai hắn, nói:
- Được rồi, cậu quay về ngủ đi, để tôi canh gác.
- Được.
Thanh niên uể oải gật đầu, ngáp dài một tiếng đi được vài bước, giống như hồi tưởng lại chuyện gì đó, quay đầu nhìn nhìn nam nhân kia, mấp máy môi nhưng không nói lời nào…
Dựa theo lệ thường người phụ trách phòng tài vụ ngoại trừ cuối tháng cần kiểm kê tổng thu nhập, bình thường tới hai ba giờ chiều mới đến phòng tài vụ xem xét, sau đó đến tám giờ tối mới tiến hành công tác kiểm kê, cho nên sau khi thanh niên kia rời đi nam nhân vẻ mặt nghiêm túc chắp tay đứng thẳng tắp ngay trước cửa phòng tài vụ.
Đáng tiếc chính là hắn cũng không biết ở sau lưng hắn, số tiền chồng chất trên bàn trà trong phòng tài vụ đã sớm bị một đàn dơi cướp sạch!