Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 462 : Sát chiêu thật sự

Ngày đăng: 14:59 18/04/20


Các mối quan hệ của Nghiêm Kiến Binh rắc rối phức tạp, cho nên gã mới phong cảnh sống đến mấy ngày trước. Mãi khi một thần sử nhất giai của Diệp Dương Thành nhậm chức, Nghiêm Kiến Binh mất linh hồn, từ đấy thể xác đổi chủ.



Nghiêm Kiến Binh bây giờ không còn là người cũ, nhưng trong mắt mọi người thì Nghiêm Kiến Binh vẫn là Nghiêm Kiến Binh, Nghiêm thư ký mãi là Nghiêm thư ký ban đầu. Không ai nhìn ra có chút gì khác lạ.



Một nam nhân hơn bốn mươi tuổi kéo lại bí thư của Nghiêm Kiến Binh lại, vẻ mặt gã sốt ruột không chút lễ độ:



- Nghiêm thư ký có trong đó không?



Thấy rõ mặt mũi của nam nhân hơn bốn mươi tuổi, bí thư nam cười nịnh gật đầu, nói:



- Thư ký ở trong văn phòng, Lôi thị trưởng vào đi.



Nam nhân trung niên được bí thư nam gọi là Lôi thị trưởng gật đầu, thả cánh tay bí thư nam ra sải bước đi tới văn phòng thư ký thị ủy cách năm thước. Bí thư nam đứng tại chỗ nhìn nam nhân trung niên, biểu tình kỳ lạ.



Bí thư nam nhìn Lôi thị trưởng đã tới trước cửa văn phòng Nghiêm Kiến Binh, gã gãi gáy:



- Chẳng phải họ Lôi trở mặt với thư ký rồi sao? Đến tìm thư ký làm gì?



Bí thư nam lẩm bẩm:



- Hay đến đòi lại ích lợi? Không thể nào, hắn không có lá gan đó.



Bí thư nam lẩm bẩm, lắc đầu óc ù đặc, cầm hồ sơ đi vào thang máy gần đó. Nếu Lôi thị trưởng không làm gì được Nghiêm thư ký thì gã nên đi làm chuyện mới được giao.



Một mình bí thư nam đứng trong thang máy, giở hồ sơ ra xem.



Bí thư nam nhỏ giọng nói:



- Lạ thật, Nghiêm thư ký muốn điều tra... a!



Mắt bí thư nam sáng lên, tự cho là đã nhìn thấu bản chất vụ việc.



Bí thư nam cười gian:



- Hóa ra là vậy, phó cục công an họ Trần là họ Lôi phân công quản lý chính pháp, lại là cục trưởng công an. Nghiêm thư ký muốn điều tra họ Trần, hèn gì họ Lôi sốt ruột như thế. Ha ha, có trò hay để xem.




Hai người nhìn nhau cười, Lôi Chấn Tân thu về biểu tình, nháy mắt với Nghiêm Kiến Binh sau đó vẻ mặt âm trầm, tức giận xoay người ra khỏi văn phòng.



Rầm!



Cửa văn phòng bị đóng mạnh, tiếng vang hầu như truyền khắp tầng lầu. Người nhìn thấy cảnh tượng này cho rằng Nghiêm Kiến Binh và Lôi Chấn Tân lại có xung đột. Không ai biết hai người vẻ mặt thân thiết với nhau trong văn phòng.



Diệp Dương Thành ở trong bệnh viện nhân dân Ôn Nhạc huyện mười giờ, cùng Lâm Mạn Ny hiểu biết tình trạng mẫu thân của nàng qua miệng Lâm Đông Mai. Diệp Dương Thành và Lâm Mạn Ny quyết định thời gian đi Cù Hằng thị.



Chiều hôm nay Diệp Dương Thành sẽ đến bệnh viện đón Lâm Mạn Ny, ăn tối xong đi thương xá chọn một ít quà, chín giờ sáng mai xuất phát đi Cù Hằng thị gặp mẫu thân của nàng.



Lâm Đông Mai không có ý kiến gì với Diệp Dương Thành sắp xếp. Ngược lại Lâm Mạn Ny tỏ vẻ bứt rứt, nàng che giấu rất kỹ nhưng vẫn bị Diệp Dương Thành nhìn thấu.



Sau khi quyết định những chuyện này Diệp Dương Thành rời khỏi bệnh viện nhân dân Ôn Nhạc huyện, lái xe đi khu công nghiệp Đồng San nơi có Dương Thành công ty điện tử trách nhiệm hữu hạn. Diệp Dương Thành nhận được tin từ Dương Đằng Phi, tạo liên lạc tâm linh với lão.



Diệp Dương Thành vừa lái xe vừa hỏi:



- Như thế nào? Đã điều tra rõ chưa?



- Chủ nhân, đã điều tra ra.



Dương Đằng Phi cung kính nói:



- Không phải Trần Thiếu Thanh bằng hữu của chủ nhân chọc vào ai mà là rắc rối tìm tới cửa.



Diệp Dương Thành nhướng mày nói:



- A? Có việc gì?



Diệp Dương Thành lấy làm lạ hỏi:



- Là có người gai mắt hắn hay ngại hắn cản đường tài của mình?



- Cũng gần như vậy.