Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 468 : Đến Cù Hằng thị
Ngày đăng: 14:59 18/04/20
Diệp Dương Thành cầm bao lớn bao nhỏ đứng trước một cái quầy, giơ hai tay nhìn sáu loại vật phẩm chăm sóc sức khỏe đã chọn.
- Chọn mấy thứ này đi.
Diệp Dương Thành nói với Lâm Mạn Ny:
- Đừng chọn nữa.
- Nhưng mà...
Lâm Mạn Ny nhìn sáu loại vật phẩm chăm sóc sức khỏe trong tay Diệp Dương Thành, nhìn tới nhìn lui chúng nó.
Vương Tuệ Tuệ do dự hỏi:
- Có khi nào nhiều quá không?
Diệp Dương Thành nhìn Lâm Mạn Ny định bỏ bớt mấy món trong sáu loại vật phẩm chăm sóc sức khỏe, cười gian nói:
- Dù sao là mẫu thân ruột của nàng, lễ nhiều người không trách.
- Dẫu sao cũng là con rể tới cửa, long trọng một chút có sao?
Lâm Mạn Ny dở khóc dở cười:
- Ngươi thật là...
Lòng Lâm Mạn Ny rất ngọt ngào.
Diệp Dương Thành đã quyết định thì Lâm Mạn Ny không nói gì thêm, nàng gật đầu, nói:
- Vậy... Mau chúng đi.
- Được rồi.
Diệp Dương Thành cười nói:
- Giờ chúng ta đi trả tiền, tối nay ngủ một giấc, chín giờ sáng mai xuất phát đi Cù Hằng thị. Đêm nay nàng không gọi điện cho mẫu thân mình sao?
Lâm Mạn Ny do dự nói:
- Ta... Ta gửi tin nhắn vậy.
Diệp Dương Thành hiểu tâm tình của Lâm Mạn Ny, gọi Điện thoại giao lưu trực tiếp đúng là hơi khó xử nàng, gửi tin anhứn cũng được, dù sao ngày mai sẽ gặp người thật, khi đó có lời gì nói chuyện mặt đối mặt vẫn hơn.
Món quà không tốn bao nhiêu tiền của Diệp Dương Thành, sáu loại vật phẩm chăm sóc sức khỏe cộng lại hơn ba ngàn nguyên. Cái gọi là lễ nhẹ nặng tình, huống chi là nữ nhi, con rể tặng quà?
Diệp Dương Thành thanh toán tiền trước quầy thu ngân, trước khi ra cửa hắn mới biết mưa bùn từ khi nào biến thành mưa rào đổ như trút nước.
Lâm Mạn Ny đi tới cửa thương xá, kinh ngạc nói:
- A! Mưa lớn quá.
Lâm Mạn Ny nhìn Diệp Dương Thành:
- Chúng ta làm sao đi đây?
Diệp Dương Thành nheo mắt liếc một vòng trời đêm tối đen, cười nói với Lâm Mạn Ny:
- Chờ đi, có lẽ chút nữa mưa sẽ tạnh.
Diệp Dương Thành âm thầm điều động lực lượng Cửu Tiêu trong cơ thể.
Diệp Dương Thành đẩy ra tầng mây dày, nhiều nguyên tố thủy lan tràn ra vùng ngoại thành Ôn Nhạc huyện. Mưa to đổ rào rào không ngừng ngay nhưng nhỏ bớt.
Lượng nước mưa giảm rõ rệt, Diệp Dương Thành xách sáu loại vật phẩm chăm sóc sức khỏe chạy xuống bậc thang ngay.
Giữa trưa mười hai giờ năm mươi ba phút, trong một kiến trúc xi - Măng cốt thép cao bốn tầng Tây Thành khu, Thành Quan Trấn huyện chính phủ Long Hóa huyện chợt có tiếng Tạ Hiểu Di run run hỏi:
- Lão Diêu, mau nhìn xem, có phải Mạn Ny gửi tin nhắn không?
Diêu Tông Mộc lên tiếng:
- Ừm!
Hơn mười giây sau, Diêu Tông Mộc khẳng định:
- Là Mạn Ny gửi tin nhắn nói là cùng bạn trai đã đến trận, đang ở nhà hàng Billy số 778 đường lão hòe chờ chúng ta. Số phòng riêng là S68, lầu hai.
-...
Tạ Hiểu Di cầm Di động xem tin nhắn trên màn hình, mím chặt môi, hai vai run run.
Dù gì là cục thịt rớt ra từ người Tạ Hiểu Di, nỗi khổ có thai mười tháng sẽ không mờ đi theo thời gian. Ngược lại chính vì từ nhỏ Lâm Mạn Ny đã không ở bên cạnh làm Tạ Hiểu Di áy náy với nàng thành tâm bệnh khó thể trừ bỏ.
Hiện giờ Lâm Mạn Ny đến, còn mang theo bạn trai.
Tạ Hiểu Di hít sâu, nói:
- Đi đi.
Tạ Hiểu Di xách túi bước qua ngưỡng cửa.
Diêu Tông Mộc đi sau lưng Tạ Hiểu Di, cười bất đắc dĩ. Diêu Tông Mộc ra khỏi nhà, đóng cửa, khóa lại.
Diêu Tông Mộc kêu Tạ Hiểu Di đã đi xa mấy chục thước:
- Này này, nàng chờ ta với!
Diệp Dương Thành ngồi ngay ngắn trên sofa trong phòng riêng, quay đầu nhìn Lâm Mạn Ny biểu tình cứng ngắc ngồi cạnh mình.
- Rất hồi hộp sao?
Diệp Dương Thành giơ tay đè lên đôi tay Lâm Mạn Ny vò vải quần trên đùi, ánh mắt an ủi nhìn nàng:
- Thả lỏng đi, có ta ở đây.
- Ừm!
Lâm Mạn Ny cắn môi, gật mạnh đầu, dường như làm vậy sẽ tăng thêm tự tin cho nàng. Nhưng gật đầu rồi Lâm Mạn Ny vẫn rất căng thẳng.
Bàn tay phải Diệp Dương Thành bóp chặt hai tay Lâm Mạn Ny, ngước lên nhìn cửa phòng đóng kín, lại nhìn quà cáp đặt sẵn trong phòng. Nói thật là Diệp Dương Thành hơi lo chút nữa tình hình sẽ hỗn loạn. Một là mẫu thân hai mươi năm không gặp nữ nhi của mình, một là nữ nhi hai mươi năm không gặp mẫu thân. Hai nữ nhân gặp nhau, trời biết sẽ xảy ra cảnh tượng kinh thiên động địa gì.
Diệp Dương Thành không lo Tạ Hiểu Di sẽ khiến Lâm Mạn Ny thất vọng, vì nhìn từ mặt nào Tạ Hiểu Di không có lý do gì làm ra hành động khiến Lâm Mạn Ny khó chấp nhận được. Mẹ con gặp mặt vốn là cảnh tượng ấm áp.
Rất nhanh tiếp tân đưa cơm rượu Diệp Dương Thành kêu vào trong phòng, đặt trên bàn vuông trướcmặt hai người. Tiếp tân cầm khay đi ra, định đóng cửa phòng thì ngoài cửa chợt vang giọng nữ nhân trung niên.
- S63, S65, S66... là chỗ đó!
Giọng điệu cực kỳ kích động, Diệp Dương Thành nghe thanh âm của nữ nhân trung niên liền biết Tạ Hiểu Di đã đến. Lâm Mạn Ny ngồi bên cạnh Diệp Dương Thành, nghe thanh âm hì căng thẳng rung người, nàng cúi đầu, cục xúc bất an.
Diệp Dương Thành không để Lâm Mạn Ny cúi đầu ngồi im, khi hắn thấy bóng người ngoài cửa liền kéo nàng đứng dậy. Ánh mắt Diệp Dương Thành giao nhau với Tạ Hiểu Di vừa tìm được số phòng bước tới gần.
Ngạc nhiên giây lát sau Diệp Dương Thành gật đầu với Tạ Hiểu Di, cười nói:
- Chào a di.
Diệp Dương Thành vừa chào vừa kéo góc áo Lâm Mạn Ny, nhưng lúc này nàng cứng ngắc không thể nhúc nhích. Lâm Mạn Ny như khúc gỗ đứng im tại chỗ, không có can đảm ngước lên nhìn Tạ Hiểu Di.
Lâm Mạn Ny im lặng, hai vai Tạ Hiểu Di run run, khuôn mặt đẫm lệ.