Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 56 : Gây sức ép chết ngươi
Ngày đăng: 14:51 18/04/20
Bò xuống lưng ghế dựa, lại trằn trọc bò lên mông Lục Vĩnh Huy, bắt đầu bò lên phần eo, cả quá trình yên lặng không tiếng động, giống như một bộ phim điện ảnh câm nín.
- Đinh linh linh…
Thanh âm tiếng chuông vang lên cao ngất, đánh vỡ yên lặng trong xe, nghe tiếng chuông chân mày Lục Vĩnh Huy nhướng lên.
Lục Vĩnh Huy cùng bốn bảo tiêu không hề biết vì tiếng chuông đột ngột vang lên, làm cho con ruồi nhỏ đã bò đến dây lưng quần của Lục Vĩnh Huy dừng lại toàn bộ động tác, ngay cả mũi kim màu bạc sắp va chạm vào làn da của hắn cũng rụt trở về…
- Cái gì?
Bắt máy điện thoại, nghe được tin tức bên kia truyền đến, sắc mặt Lục Vĩnh Huy đại biến, trầm giọng nói:
- Tại sao bị phát hiện?
- Nếu không phải ông lừa gạt tôi, giấu diếm hắn đã thành công thăng cấp, tôi vốn không phải là đối thủ của hắn.
Bên kia điện thoại là một giọng nam âm trầm:
- Nếu không phải tôi phản ứng đúng lúc, chỉ sợ đã chết dưới băng châm của hắn, ông…cũng không có nói cho tôi biết, hắn là dị nhân A cấp!
- A cấp…làm sao có thể!
Nghe được lời nói của nam nhân kia, nhịp tim Lục Vĩnh Huy gia tốc, ngay sau đó thần tình không thể tưởng tượng nổi, nói:
- Hắn rõ ràng là B…
- Tóm lại cuộc trao đổi này tôi làm không được.
Sắc mặt Lục Vĩnh Huy đã biến thành màu đỏ tím, môi đen dọa người, bộ dạng trúng độc rất nặng, mà lúc này còn chưa qua một phút đồng hồ!
Lần trước tuy rằng ruồi trâu trung cấp cường hóa tạo thành thương tổn kịch liệt hơn bình thường, nhưng tuyệt đối không đạt được hiệu quả rợn người này!
Tuy rằng Diệp Dương Thành rất muốn giết chết Lục Vĩnh Huy, nhưng dù có chết cũng phải đợi hắn cướp xong năng lực dị biến rồi hãy chết ah!
Vẫn tiếp tục nằm úp sấp dưới gầm xe, xe lại đang lao nhanh như điên đến bệnh viện trấn Bảo Kinh, nhưng sau khi nhìn chằm chằm sắc mặt Lục Vĩnh Huy ba phút, bản thể Diệp Dương Thành không nhịn được ồ lên một tiếng, vô cùng kinh ngạc!
Màu tím đỏ trên mặt Lục Vĩnh Huy dần giảm xuống, môi cũng biến hóa thành trắng, sau đó lại màu hồng, tiếp theo sắc mặt hồng nhuận, môi đỏ trở lại…
- Kháo! Tiểu Cường a!
Bản thể Diệp Dương Thành tức giận mắng, biểu hiện của Lục Vĩnh Huy hiện tại chính là giải trừ xong độc tố!
Độc tố của ruồi trâu thật bá đạo, không khả năng đột nhiên tiêu tán.
Như vậy lời giải thích duy nhất, chính là bản thân Lục Vĩnh Huy có năng lực tự mình giải độc!
Nghĩ vậy trên mặt Diệp Dương Thành hiện lên ý cười tà ác, ánh mắt nhìn mắt cá chân của Lục Vĩnh Huy, nỉ non lẩm bẩm:
- Kỹ năng không sai, rất có thể chống cự…
Giờ khắc này hắn cũng quên mất công đức huyền điểm, quên mất linh lực.
Trong lòng hắn chỉ còn lại một ý niệm: đốt không chết ngươi, cũng gây sức ép chết ngươi!