Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 509 : Gà đất chó kiểng - ếch ngồi đáy giếng

Ngày đăng: 15:00 18/04/20


- Xuy…



Nghe lệ quỷ buông lời hăm dọa, Viên Đình Đình đột nhiên giễu cợt một tiếng, trực tiếp vạch thẳng đối phương, lời không chút lưu tình:



- Nếu ngươi có nắm chắc lưu ta, sao lại cần nhiều lời vô nghĩa như vậy?



- …



Viên Đình Đình không hề lưu chút đường sống cho đối phương, con lệ quỷ tự xưng bổn vương thần sắc âm hối, Viên Đình Đình nói không sai, hắn quả thật không nắm chắc lưu được Viên Đình Đình, theo lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng, đã nhận ra chân khí của nàng hắn không thể ngăn cản, thậm chí dù đưa ra toàn bộ lệ quỷ trong Quỷ Quật, chỉ sợ cũng là lưỡng bại câu thương.



Một khi thực lực của hắn hao tổn, lão quỷ trong Quỷ Quật cách ngoài trăm dặm…



Nghĩ tới đây, lệ quỷ kia cũng không có giấu diếm điều gì, trực tiếp gật đầu nói:



- Ngươi nói không sai, bổn vương quả thật không nắm chắc một mình lưu lại ngươi, nhưng nếu bách quỷ trong Quỷ Quật của bổn vương ra hết, chỉ sợ ngươi cũng không lấy được ưu đãi, cá chết lưới rách…



- Xuy, cá chết lưới rách? Chỉ bằng các ngươi?



Thân là thần sử tọa hạ của thần tôn, mặc dù Viên Đình Đình cung kính ngoan ngoãn với Diệp Dương Thành, nhưng ở trước mặt kẻ khác thần sử luôn có cảm giác tự hào về sự ưu việt cùng lòng tự tin cao ngạo của chính mình, mà nàng thật sự không thiếu điểm này.



Nghe lời của lệ quỷ kia, Viên Đình Đình thập phần khinh thường cười một tiếng, nói:



- Không khỏi quá tự đại đi? Gà đất chó kiểng ếch ngồi đáy giếng, còn muốn cùng bổn thần sử liều mạng cá chết lưới rách?



- Ngươi…



Vẻ mặt lệ quỷ kia biến đổi, trong lòng giận dữ, lại xem nhẹ tự xưng của Viên Đình Đình, âm lãnh nói:



- Một khi đã như vậy, đừng trách bổn vương không khách khí đối với ngươi, các ngươi lên…



- Chậm đã.



Đúng lúc này Viên Đình Đình đột nhiên nâng tay cản lại mệnh lệnh của lệ quỷ kia, thần sắc có vẻ nghiền ngẫm quan sát đối phương, hỏi:
Viên Đình Đình không chút do dự, hừ lạnh một tiếng, tay trái vung lên, ba đạo tỏa hồn liên trống rỗng xuất hiện, sáu tỏa hồn liên dệt thành cự võng trên không trung, ngay khi Lệ Thiên quỷ vương còn chưa kịp phản ứng, đã hoàn toàn bao trùm lấy hắn.



- Xích…



Khói nhẹ không ngừng dâng lên, thanh âm tiếng kêu thảm thiết cùng lực giãy dụa của Lệ Thiên quỷ vương ngày càng thấp, càng ngày càng nhỏ…thẳng đến khi Viên Đình Đình phất tay tán đi cự võng, Lệ Thiên quỷ vương chỉ còn lại ảnh tử lập lòe, thậm chí còn yếu hơn lệ quỷ mới thành hình một bậc.



Những lệ quỷ vừa lao ra khỏi Quỷ Quật nhìn thấy cả đại vương cũng không phải là đối thủ của Viên Đình Đình, thấy đại vương bị đánh cơ hồ hồn phi phách tán, kinh hoảng xoay người muốn chạy trốn.



- Phốc xuy…



Một gã lệ quỷ bị tỏa hồn lên đâm xuyên qua đầu, phù một tiếng cũng bị trọng thương, lúc này thanh âm Viên Đình Đình chợt vang lên:



- Ai chạy nữa, giết không tha!



- Ách…



Đám lệ quỷ bị dọa, Viên Đình Đình vừa ra oai phủ đầu, bọn hắn không dám tiếp tục nhúc nhích.



Hơn trăm con lệ quỷ hiện hình quỳ giữa không trung, nơm nớp lo sợ không dám thở mạnh.



Viên Đình Đình liếc mắt nhìn thấy con lệ quỷ bị nàng truy đuổi hồi lâu, vung tỏa hồn lên nháy mắt kéo nó đi tới trước mặt.



- Không…đừng, đừng ah…



Lệ quỷ kia bị dọa không nhẹ, nhất thời hét lên.



- Câm miệng!



Viên Đình Đình nhướng mày quát lớn một tiếng, nàng hít sâu một hơi, hỏi:



- Vì sao ngươi phải sát hại hai cô gái vô tội trong trấn? Các nàng có cừu oán với ngươi sao?