Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 512 : Vinh diệu chí cao vô thượng

Ngày đăng: 15:00 18/04/20


Từ Trấn Hồn Quỷ Quật quay về huyện Ôn Nhạc, nhưng Diệp Dương Thành cũng không quay về nhà thuê mà cùng Viên Đình Đình đi trấn Duyên Đãng, lại tiến vào khu núi sâu.



Nơi này đã trở thành nơi bí mật thiên nhiên của Diệp Dương Thành, phàm là cần làm ra đại động tĩnh bí mật, hắn đều lựa chọn đến nơi này tiến hành, dù sao là khu núi sâu ít người lui tới, ở trong hoàn cảnh này làm ra động tác lớn cũng không khiến người khác chú ý.



Dọc theo đường đi quay qua hai mươi mấy ngọn núi, thẳng đến khi xác nhận mình đã vào tận sâu trong, Diệp Dương Thành mới dừng lại quay đầu nói:



- Ngươi đi lên bầu trời canh gác, nếu phát hiện có người tới, không cần kinh động đối phương, nhắc nhở ta một tiếng là được rồi.



- Dạ, chủ nhân.



Nghe Diệp Dương Thành căn dặn, Viên Đình Đình cung kính đáp, hóa thành một đạo lưu quang phóng lên cao, nháy mắt biến mất.



Diệp Dương Thành thoát hít vào một hơi, nâng tay triệu ra mười con lệ quỷ.



- Xin hỏi có xác nhận súc dưỡng lệ quỷ, khiến cho bọn hắn trở thành linh bộc?



Diệp Dương Thành nhẹ nhàng gật đầu:



- Xác nhận súc dưỡng.



Hiện tại Diệp Dương Thành chướng mắt đẳng cấp linh bộc, thậm chí cả linh thị lẫn linh sứ, nhưng nếu muốn thu lệ quỷ làm thần sử, vẫn phải thu làm linh bộc trước, sau đó mới dùng linh châu gia tăng cấp bậc của bọn họ.



Trên trán Diệp Dương Thành bắn ra mười đạo ngân quang, chuẩn xác đánh lên trán mười lệ quỷ, nháy mắt va chạm vào linh hồn chi hỏa của bọn họ.



Thập phần thuận lợi thu mười lệ quỷ làm linh bộc, Diệp Dương Thành chuyển vận hơn trăm vạn linh lực trực tiếp đem mười linh bộc kéo lên trình độ thần sử.



Sau đó hắn tiếp tục tăng thêm hai mươi lệ quỷ.



Mãi đến hơn 11h khuya hắn mới đem hơn tám trăm lệ quỷ chuyển hóa thành thần sử nhất giai, trả giá gần trăm triệu điểm linh lực.



Lần này đã tiêu hao sạch sẽ linh lực của hắn, còn hao tổn mười vạn điểm thần nguyên chuyển hóa thành năm ngàn vạn điểm linh lực, cuối cùng mới đủ thỏa mãn tiêu hao cần thiết.



Nhìn tám trăm thần sử mới tấn giai, Diệp Dương Thành hít vào một hơi, khoát tay nói:



- Tất cả đứng lên đi, đi tìm bí thư huyện ủy huyện Ôn Nhạc Trầm Vũ Phàm, để cho hắn an bài cho các ngươi.



- Dạ, chủ nhân.



Nhóm tân thần sử dập đầu ba lần, hóa thành một mảnh lưu quang bay thẳng đến huyện thành Ôn Nhạc.



Diệp Dương Thành lộ ra nụ cười sảng khoái, vươn vai, ngẩng đầu gọi Viên Đình Đình:



- Được rồi, đi thôi.



Tám trăm thần sử đồng thời nhậm chức, thật sự gây sức ép thật lớn cho Dương Đằng Phi, cũng may hắn đã sớm có chuẩn bị, dự liệu được sau khi Diệp Dương Thành mở rộng khu quản hạt sẽ tìm nhân thủ xử lý, vì vậy lấy theo một chồng tư liệu thu thập sẵn sàng, vội vàng rời khỏi nhà.
- Dạ, chủ nhân.



Dương Đằng Phi cung kính đáp, lại lên tiếng:



- Lão bộc còn có một việc hội báo với chủ nhân.



- Còn có việc?



Diệp Dương Thành ngẩn người:



- Chuyện gì, nói đi.



- Sự tình là như vậy…



Hắn đem chuyện đêm qua mình nhìn thấy hai dị nhân B cấp trước cửa nhà hàng báo lại cho Diệp Dương Thành, nói tiếp:



- Lão bộc cảm thấy được chuyện này có chút quỷ dị.



- Hai dị nhân B cấp ở huyện Ôn Nhạc?



Diệp Dương Thành nhướng mày:



- Bọn hắn muốn chết sao?



- Đây cũng là điều mà lão bộc cảm thấy không ổn.



Dương Đằng Phi nói:



- Dị nhân vô cùng sợ hãi huyện Ôn Nhạc, nếu không đến đường cùng tuyệt đối sẽ không vào nơi này, cho nên…



Không biết vì sao Diệp Dương Thành chợt nhớ tới Lưu Tuyết Oánh, vừa nghĩ tới nàng, Diệp Dương Thành cau mày:



- Nhanh chóng an bài người đi điều tra rõ ràng.



- Dạ, chủ nhân.



Dương Đằng Phi cung kính đáp, sau đó chặt đứt liên lạc tâm linh.



- Dị nhân…Lưu Tuyết Oánh?



Diệp Dương Thành sờ sờ cằm, trong mắt hiện lên sát khí lạnh lẽo.



- Tốt nhất ngươi nên an phận một chút cho ta, nếu không…hừ!