Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 522 : Cướp sạch là có ý gì?
Ngày đăng: 15:00 18/04/20
Hơn mười phút sau, Strong thay một chiếc áo sơ mi sạch sẽ, cũng không mặc áo khoác tây trang, dẫn theo nữ thư ký Emma vội vã chạy tới phòng họp nội các bên trong Nhà Trắng, lúc này, phàm là thành viên nội các có thể chạy tới đây, đều có vẻ mặt ngưng trọng ngồi bên cạnh bàn hội nghị.
Nhìn thấy Strong mang theo nữ thư ký Emma đẩy cửa đi vào, Quốc vụ khanh Fisher lập tức đứng dậy, vô cùng lo âu hỏi Strong:
- Tổng thống, kim khố của ngân hàng dự trữ liên bang New York và kim khố của Fort Knox, thật sự bị đạo tặc lấy sạch sao?
Bởi vì chuyện này phát sinh cực kỳ nhanh chóng làm cho người ta hoa mắt, khiến chính phủ nước Mỹ căn bản không kịp phản ứng, cộng thêm chuyện phong tỏa nhân viên khắp nơi, khiến bên trong Nhà Trắng, ngoại trừ nữ thư ký Emma và phó Tổng Thống Agustin, những thành viên nội các còn lại tạm thời cũng chỉ biết chuyện hai kim khố bị mất trộm, nhưng tình huống cụ thể còn phải đợi Tổng thống Strong tới đây, sau đó mới có thể tiến hành tìm hiểu.
Lúc này, phó Tổng thống Agustin cũng không ở trong nước, cho nên, con đường đạt được tin tức chính xác giữa các thành viên nội các cũng có vẻ tắc nghẽn.
Lúc này nhìn thấy Strong tiến vào, bọn họ dĩ nhiên vội vàng mở miệng hỏi thăm, dù sao cũng là kim khố chứ không phải kho lúa một quốc gia, nó sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến ổn định thị trường trong nước cùng với danh dự của quốc gia trên trường quốc tế.
Vật tư chiến lược trọng yếu như thế, một khi xảy ra vấn đề.. Bọn họ căn bản không dám nghĩ tới, bởi vì... đó thật sự là chuyện thật sự đáng sợ, có thể xem là một cuộc đại tai nạn.
Dưới cái nhìn soi mói và khẩn trương của các quan viên nội các, mặc dù Strong đã phun ra vài ngụm máu, sắc mặt có vẻ nhợt nhạt, nhưng cũng không có nguy cơ bất tỉnh, hắn nặng nề gật đầu, nói:
- Bốn trăm mười một tấn vàng thuộc về chúng ta trong kim khố của ngân hàng dự trữ liên bang New York đều bị cướp sạch.
- Trời ạ, điều này sao có thể?
Quốc vụ khanh Fisher khiếp sợ kinh hô, trên đầu nhất thời hiện ra mấy dấu hỏi lớn, hắn hỏi tiếp:
- Kim khố nằm ở phố Wall, chẳng lẽ đám cảnh sát tuần tra đều là người mù hay sao? Chẳng lẽ trong kim khố được xưng là con kiến cũng bò không ra, tất cả hoạt động bảo vệ đều chỉ là đồ trang trí hay sao? Chẳng lẽ....
Mới nói được phân nửa, Fisher hơi có chút định thần trở lại, hắn kinh ngạc nhìn tổng thống Strong, khó khăn nuốt nước miếng, khô khốc nói:
- Tổng thống, ngài... Ngài mới vừa nói... hơn tám nghìn tấn vàng dự trữ trong kim khố của ngân hàng liên bang, chỉ có bốn trăm mười một tấn vàng thuộc về chúng ta bị lấy mất? Nói cách khác….
- Ngươi đoán không sai.
Sắc mặt Strong khó coi gật đầu, đáp:
- Chỉ mất vàng của nước ta, còn vàng của những nước khác trong kim khố không mất một xu.
- Chuyện này...
- Hơn nữa, mặc dù cánh tay ác ma đã bị phá thành mảnh nhỏ, nhưng mấy tên dẫn đầu có lực lượng mạnh nhất trong đó vẫn là người của chúng ta, chỉ cần tiến hành chỉnh hợp mấy luồng lực lượng này, cung cấp ủng hộ nhất định, khôi phục địa vị của cánh tay ác ma ở khu Tam Giác Vàng cũng là chuyện sớm hay muộn.
Ai mà không thích không làm mà hưởng, một vốn bốn lời.
Những lời cuối cùng của người này, hoàn toàn gạt bỏ băn khoăn của mọi người, lúc này tổng thống Strong phối hợp nói:
- Cứ làm như vậy đi.
Ở trung tâm nước Cộng hòa liên bang Somalia, có một căn biệt thự kiểu Châu Âu chiếm diện tích hơn hai ngàn thước, nhìn từ xa có thể thấy chủ nhân của nơi này, nhất định là một gã rất giàu có.
Nhìn đám vệ sĩ cầm súng đi lại bên ngoài biệt thự, lại càng chứng minh điểm này, có thể có võ trang tư nhân ở Somalia… ai cũng biết chủ nhân của nơi này làm cái gì.
Diện tích chung của Somalia đạt sáu mươi ba vạn mét vuông, nằm trên bán đảo Somalia phía đông đại lục Châu Phi, bởi vì phía bắc giáp vịnh Aden, phía đông giáp Ấn Độ Dương, phía tây giáp Kenya và Ethiopia. Phương hướng phía tây cũng giáp với Djibouti, có đường ven biển dài nhất Châu Phi, gặp ưu thế địa lý may mắn, trực tiếp tạo cho Somalia có một nền “văn minh hải tặc”.
Kể từ năm 1991, sau khi chính quyền Tây Á rơi đài, Somalia vẫn bị vây trong trạng thái hỗn loạn võ trang quân phiệt cắt cứ, toàn bộ quốc gia không có chính phủ, triệt triệt bị chia năm xẻ bảy.
Dưới tình huống thiếu hụt giám thị, quân phiệt có võ trang tư nhân trải rộng sáu mươi ba vạn cây số ở nơi này, tiếng xấu của hải tặc Somalia, cũng truyền khắp thế giới.
Chủ nhân của căn biệt thự này, từ phạm vi nào đó mà nói, chính là một thành viên của hải tặc Somalia, chẳng qua hắn chưa bao giờ tham dự hành động hải tặc ép buộc tàu hàng, nhưng trong đám hải tặc Somalia, bất luận hắn đi tới chỗ nào, cũng sẽ nhận được hoan nghênh cực kỳ nhiệt liệt.
Bởi vì... Hắn là tay buôn lậu súng, bọn hải tặc ép buộc tàu hàng, vơ vét tài sản tiền chuộc, hơn phân nửa số tiền chuộc này là rơi vào túi hắn, mà bọn hải tặc muốn tìm kiếm vũ khí kiểu mới, cũng phải thông qua hắn, mới có được lượng vũ khí vô tận trong tay.
Theo lời Williams mà nói, đó chính là hải tặc là cha mẹ của hắn, còn hắn cũng là cha mẹ của hải tặc. Tóm lại song phương đều là cha mẹ của nhau, không ai nợ ai.
Là lực lượng lớn nhất còn lưu lại sau khi cánh tay ác ma giải thể, trong tay muốn tiền có tiền muốn người có người, hắn đã quen làm xằng làm bậy, đã sớm vứt nhiệm vụ của mình khi tiến vào Bàn Tay Ác Ma ra sau đầu, thậm chí từ lâu đã có ý nghĩ thoát khỏi sự khống chế của chính phủ nước Mỹ.
Mà hắn cũng làm đúng như vậy, chính phủ nước Mỹ bởi vì chuyện ở quần đảo Okinawa mà vô cùng bận rộn, trực tiếp bỏ hắn qua một bên, điều này cũng làm cho hắn tranh thủ được rất nhiều thời gian và cơ hội tự lập làm vua, dựa vào đám thân tín cố ý bồi dưỡng và nhân mạch trải thảm trước kia, Williams rất nhanh khống chế được thành viên của Bàn Tay Ác Ma dưới tay mình.
Hơn nữa trực tiếp thoát khỏi khống chế của chính phủ nước Mỹ, bắt đầu tùy ý làm bậy, rất nhiều vũ khí trước kia bị chính phủ nước Mỹ ra lệnh cấm vận đến Somalia, đều bị hắn buôn lậu đến Somalia, cũng vì vậy mà đạt được một khoản tài phú cực lớn.
Trước kia, trong số lợi nhuận hắn thu được, có một phần tương đối lớn là phải nộp cho đầu lĩnh của Bàn Tay Ác Ma, còn đầu lĩnh của Bàn Tay Ác Ma cũng phải giao ra một phần tương đối lớn cho nước Mỹ, cuối cùng số thu nhập còn lại trong tay hắn, thường chỉ chiếm 10% tổng số, thậm chí còn ít hơn.
Nhưng hiện tại không giống với lúc trước, bất luận thu vào bao nhiêu, một xu cũng không giao cho nước Mỹ, tất cả đều lưu tại trong tay mình, hơn nữa đám đầu lĩnh hải tặc tự cho mình là tướng quân của Somalia càng thêm cung kính hắn, khiến hắn cảm nhận được ở Somalia muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, quyền thế ngập trời.
Dưới tình huống như vậy, kẻ ngu mới nguyện ý trở lại chiếc lồng bị người khác tiết chế, cả ngày lo lắng cái này, kiêng kỵ cái kia, cuộc sống như thế còn thú vị gì?