Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 584 : Ta muốn mạng của ngươi!

Ngày đăng: 15:01 18/04/20


Cầm chiếc bọc nhỏ đựng số tiền lẻ phải dùng đến hôm nay, Ngô Ngọc Phương từ từ tiến đến chợ quần áo, khi nàng đang chuẩn bị đi qua cổng chợ, phía sau lại đột nhiên truyền đến một thanh âm quen thuộc:



- Mẹ nuôi, mẹ dậy sớm vậy sao.



- Ồ?



Nghe được thanh âm này, Ngô Ngọc Phương không khỏi ngây ra một lúc, tiếp theo xoay người lại, mỉm cười nhìn Vương Tuệ Tuệ đứng sau lưng nàng, thoáng kinh ngạc hỏi:



- Tuệ Tuệ, mới sáng sớm con không ở trong nhà ngủ an thai, chạy ra đường lớn làm gì?



- Hì hì, cục cưng đã sáu tháng rồi, con phải đến bệnh viện kiểm tra.



Nghe thấy Ngô Ngọc Phương hỏi thăm, Vương Tuệ Tuệ cười hì hì, vuốt ve cái bụng đã lùm lùm của mình trả lời, sau đó nàng liền cười nói:



- Mẹ nuôi, lão ca cũng đã nói rồi, chuyện ở cừa hàng thuê mấy người lo liệu là được rồi, cha mẹ cứ yên tâm ở nhà nghỉ ngơi.



- Đứa nhỏ này, chuyện này còn cần con quản à?



Vừa nhìn thấy bộ dạng trêu chọc của Vương Tuệ, sau đó nghe nàng nói, Ngô Ngọc Phương chính là một trận dở khóc dở cười, giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, nàng hỏi Vương Tuệ Tuệ:



- Không có ai đi cùng con đến bệnh viện kiểm tra sao?



- Có, nhưng con không kêu mẹ con đi cùng.



Vương Tuệ Tuệ cười đáp:



- Dù sao bệnh viện cũng không xa, cũng đã có hẹn trước rồi, buổi sáng qua đó là có thể được kiểm tra ngay rất nhanh.



- Đứa nhỏ này, đứa bé cũng sáu tháng rồi, con không thể để tâm một chút sao?



Ngô Ngọc Phương lập tức thay đổi chủ ý, nói với Vương Tuệ Tuệ:
- Nhưng mẹ ngươi buổi sáng ta có thấy, năm sáu phút trước, mẹ ngươi cùng đi với một nữ nhân mang thai, hình như bảo là muốn đến bệnh viện làm kiểm tra.



Trịnh tỷ suy nghĩ một lát, nói tiếp:



- Người đàn bà kia hình như gọi mẹ ngươi là mẹ nuôi, có chút mập mạp, tuổi không lớn lắm.



- Mập mạp sao? Nha đầu này...



Vừa nghe thấy miêu tả của Trịnh tỷ, Diệp Dương Thành lập tức biết là chuyện gì xảy ra, không khỏi bật cười một tiếng, lắc đầu nói với Trịnh tỷ:



- Cảm ơn Trịnh tỷ, vậy ta đến bệnh viện xem thế nào.



- Được, đi đi.



Trịnh tỷ cười gật đầu, đưa mắt nhìn Diệp Dương Thành rời khỏi chợ quần áo...



Cùng lúc đó, ở vị trí cách chợ quần áo ước chừng sáu trăm mét, Ngô Ngọc Phương và Vương Tuệ Tuệ đã đi đến chợ bán thức ăn Bảo Kinh trấn, thấy ở cổng chợ bán thức ăn bán chút thức ăn, bỗng nhiên trong lòng Ngô Ngọc Phương khẽ động, nói với Vương Tuệ Tuệ:



- Tuệ Tuệ, hôm nay con ở chỗ mẹ nuôi ăn cơm đi, lúc nào kiểm tra xong, mẹ nuôi sẽ nấu cho con một nồi cháo gà, bồi bổ thân thể.



- Dạ được.



Đối với đồ ăn, nhất là đồ ăn ngon, Vương Tuệ Tuệ bình thường không bao giờ cự tuyệt, nghe vậy liền lộ ra nụ cười, gật đầu đáp ứng, khi đang chuẩn bị nói thêm gì đó...



- Vương Tuệ Tuệ, ta lấy mạng ngươi.



Ở vị trí cách đó chục mét, trong chiếc xe điện đột nhiên vang lên thanh âm chói tai của một nữ nhân.



Vương Tuệ Tuệ nhất thời không có phản ứng, vừa nghe thấy thanh âm của nữ nhân này, thân thể nàng lập tức cứng đờ...