Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 70 : Lòng người bàng hoàng
Ngày đăng: 14:51 18/04/20
Vào trong tiệm mở đèn, vừa nhìn cũng có chút cấp bậc, ít nhất so sánh với các cửa hàng khác trên đường Triêu Dương, cửa hàng của Diệp Dương Thành như hạc trong bầy gà, đẹp hơn rất nhiều.
Đi tới trước quầy cầm ba lô màu đen nhét vào trong tủ, khóa tủ lại mới nhìn Vương Tuệ Tuệ nói:
- Không cần quét tước, cô làm quen vị trí đặt quần áo trước đi, đợi lát nữa khi khách hàng cần lại bị luống cuống tay chân.
- Ha ha, biết rồi.
Vương Tuệ Tuệ cười gật đầu đáp ứng, lại mang theo vẻ trêu đùa nói:
- Lúc nãy khi tôi mua bữa sáng, đã gặp lại tình nhân cũ trước kia của anh ở trường học, anh thật biết chọn địa phương nha.
- Đi đi đi, con gái nhiều chuyện như vậy làm gì?
Diệp Dương Thành đang cúi đầu sửa sang lại quầy nghe vậy không khỏi ngẩng đầu cười nói:
- Những chuyện hư hỏng trong trường học, đừng xem là thật sự!
Không biết vì cái gì, Diệp Dương Thành theo bản năng tránh né hai chữ đồn đãi, vừa không chính diện thừa nhận, cũng không rõ ràng phủ định, người không biết có lẽ thật sự cho rằng đúng là tình nhân cũ đâu.
- Nhiều chuyện chính là đặc quyền của con gái được không?
Vương Tuệ Tuệ cười nói:
- Vậy Lưu Tuyết Oánh...
- Được rồi được rồi.
Diệp Dương Thành không khỏi cười mắng:
Một nữ nhân hơn bốn mươi bĩu môi:
- Nơi này có chỗ cho cậu nói chuyện sao? Đi ra sung mặt cái gì!
- Lục gia chúng ta là đại gia tộc số một trong huyện Ôn Nhạc, dù nhị ca đã chết, cũng sẽ không phát sinh biến cố gì quá lớn đi!
Nam nhân hơn bốn mươi ngồi cạnh nữ nhân kia, trên mặt hiện vẻ xem thường:
- Nhưng nói tới cậu, vội vàng tụ họp mọi người, chẳng lẽ...muốn giành quyền?
Lời vừa nói ra, sắc mặt mọi người đại biến!
Chỉ có Lục Bính Khang cưỡng chế lửa giận trong lòng, nhẫn nại trầm giọng nói:
- Đến thời điểm mấu chốt này, tôi không tâm tình nhiều lời vô nghĩa, tôi chỉ nhắc nhở các người ba chuyện!
- Cậu nói.
Một nam nhân hơn năm mươi ngồi đối diện gật đầu nói.
- Thứ nhất, bác hai độc tài chuyên quyền, thậm chí nhóm tay đấm mà Lục gia nuôi dưỡng cũng giao trong tay tâm phúc của hắn, chỉ có bác hai có thể điều động, ngoài ra trừ bỏ ba sòng bạc trấn Hồng Liễu, trấn Nhạc Dương, trấn Bảo Kinh là nắm trong tay Lục gia chúng ta, còn lại đều nằm trong tay thủ hạ thân tín của bác hai, chỉ nghe một mình bác hai điều khiển. Hiện tại bác hai đã chết, những người kia đều là ác đồ kiệt ngạo bất tuần, một khi bọn hắn tự lập đỉnh núi...thử hỏi Lục gia chúng ta còn có ai trấn trụ được trường hợp này?
Lục Bính Khang tung ra vấn đề thứ nhất, liền đem mọi người chấn choáng váng.
Thật vất vả lấy lại tinh thần, người thông minh một chút liền vội vàng hỏi:
- Vậy hai chuyện còn lại đây?