Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 6202 : Trần bí thư, Trần bí thư nào? (Hạ)
Ngày đăng: 15:02 18/04/20
Phát ra một tiếng cảm khái, Hoàng Trung Minh Trọng tiếp tục kiểm tra chồng thư tín, lúc này cửa phòng làm việc đột nhiên kêu vang:
- Cốc cốc...
Công việc bị cắt đứt, sắc mặt Hoàng Trung Minh lộ ra vẻ khó coi, ngẩng đầu lên, hơi có chút khó chịu nói:
- Vào đi.
- Hoàng tổng.
Một gã nam tử hơn ba mươi tuổi, mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng tiến vào phòng làm việc của Hoàng Trung Minh, sắc mặt mang theo vẻ khẩn trương:
- Phong thư mời ở chỗ ngài đúng không?
- Tiểu Từ à.
Nhìn thấy tên nam tử đi vào, thần sắc trên mặt Hoàng Trung Minh cũng hòa hoãn không ít, cười hỏi:
- Thư mời gì?
- Chính là phong... phong...
Nam tử được Hoàng Trung Minh gọi là tiểu Từ cau mày, suy tư chốc lát, mới ngẩng đầu lên nói:
- Chính là thư mời từ huyện Ôn Lạc Chiết Giang gửi tới, ở chỗ ngài đúng không?
- Thư mời huyện Ôn Lạc gửi tới?
Trong lòng Hoàng Trung Minh chợt máy động, nhưng không cảm giác có điều không ổn, cười nói:
- Chính là thư mời của một công ty điện tử không có danh tiếng gì?
- Đúng đúng đúng, chính là phong thư đó.
Vừa nghe thấy Hoàng Trung Minh nói ra lai lịch lá thư mời, tiểu Từ cũng thở phào nhẹ nhõm, nói với Hoàng Trung Minh:
- Hoàng tổng, thư mời đâu rồi?
- Tiểu Từ, ngươi cần phong thư mời đó làm cái gì?
Hoàng Trung Minh có chút khó hiểu, nhìn thoáng qua tiểu Từ, rất là tùy ý nói:
- Chỉ là một công ty nhỏ bày trò khôi hài mà thôi, cần gì quan tâm.
- Hoàng...
- Mới vừa rồi ta ném đi rồi.
Hoàng Trung Minh không cho thời gian tiểu Từ giải thích, chỉ vào vị trí tiểu Từ đang đứng, cười nói:
Điều làm cho hắn cảm thấy khẩn trương chính là, một khi chuyện mất thư mời truyền đến tai Trần bí thư, hắn nhất định sẽ bị Trần bí thư cho là làm việc không đàng hoàng, nói như rồng leo, làm như mèo mửa, đây là đả kích vô cùng trầm trọng với tiền đồ của hắn.
- Ta...
Nhìn gương mặt tối sầm của Hoàng Trung Minh, tên lính gác cửa run sợ nói không ra lời.
Phản ứng này của hắn khiến cho Hoàng Trung Minh càng thêm chán ghét, có lẽ vì phát tiết, cũng có thể vì cái khác, hắn trợn mắt nhìn tên lính gác cửa, quay đầu lại nói với tiểu Từ:
- Kêu hắn ngày mai không cần tới.
...
- Công ty điện tử Dương Thành...
Lưu Phương Hoa tắt điện thoại di động, ngồi trên xe taxi cầm lá thư mời khiến nàng bị đuổi việc, thần sắc của nàng vô cùng phức tạp.
Vốn tưởng rằng tiến vào xí nghiệp nhà nước là có thể có một bát sắt, dựa vào học thức cùng năng lực của mình, ít nhất cũng có thể giành được tiền đồ tương đối tươi sáng.
Nhưng nàng không nghĩ tới, cũng bởi vì một việc nhỏ như vậy, nàng lại vứt bỏ công việc không dễ có được này.
Bỗng nhiên sắc mặt trở nên cổ quái, nàng rù rì nói:
- Ngươi hại ta mất việc, ta sẽ đến chỗ ngươi đòi về.
Sau khi quyết định chủ ý, Lưu Phương Hoa nhanh chóng điều chỉnh tâm tình của mình, lau khô dòng lệ trên mặt, nói với tài xế xe taxi:
- Sư phụ, làm phiền đến khu nhà trọ Chính Hoa, sau đó chở ta đến trạm xe.
- Được.
Tài xế xe taxi đáp ứng, chạy thẳng tới khu nhà trọ của Lưu Phương Hoa.
Còn Lưu Phương Hoa quay đầu đi, thoáng nhìn lên bầu trời bao la, rù rì nói:
- Công ty điện tử Dương Thành... Ngươi, có thể cho ta một võ đài phát huy không?
Công việc ở xí nghiệp nhà nước cố nhiên là tương đối ổn định, nhưng trong xí nghiệp nhà nước có một số chế độ, khiến đa số mọi người chùn bước.
Thiếu hụt tư lịch, thiếu hụt quan hệ, một người trẻ tuổi muốn giương tay chân ở đây liệu có dễ dàng hay không?
Nhiều năm sau, khi Lưu Phương Hoa nhớ quyết định ngày hôm nay của mình, nàng luôn cảm thấy vô cùng may mắn.
Đài truyền hình thiếu một nữ thư ký như nàng cũng không sao, nhưng tập đoàn Diệp thị lại có thêm một nữ cường nhân oai phong.
Tin tức buổi họp báo diễn ra ngày thứ năm sau khi phát ra thư mời, trước hai ngày trang web của quỹ từ thiện Dương Thành được xây dựng chính thức. Được ủy ban thành phố Khánh Châu toàn diện phối hợp, hiện trường cuộc họp báo được tuyển chọn tại phòng hội nghị lầu ba khách sạn Kim Bằng huyện Ôn Nhạc, khi cuộc họp báo được diễn ra, bí thư thành ủy Khánh Châu, chủ tịch thành phố, phó chủ tịch thành phố đều có mặt.
Duy nhất làm cho người ta cảm thấy nghi hoặc chính là, buổi họp báo chỉ mời ban lãnh đạo thành ủy Khánh Châu, lại không mời vị quan chức nào trên tỉnh tham dự. Đối với việc này Diệp Dương Thành giải thích với Lâm Đông Mai, ban lãnh đạo thành phố Khánh Châu dự họp báo chỉ là đến dự thính mà thôi.