Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 640 : Ngay cả cơ hội làm quỷ cũng không có

Ngày đăng: 15:02 18/04/20


Vương Chấn Huy bay ra ngoài hơn bốn thước mới ngã xuống đất thất điên bát đảo, bị thêm một lần gây sức ép khiến cho hắn gần như hấp hối, té trên mặt đất không ngừng rên rỉ, bởi vì bị va chạm mãnh liệt tạo thành thương tổn, khiến ngũ tạng lục phủ trong cơ thể hắn bị vặn xoắn vô cùng đau đớn.



Nhìn thấy Diệp Dương Thành lại bước tới kéo Vương Chấn Huy đi lên, tới giờ phút này những công an kia mới phục hồi lại tinh thần, thấy thần sắc kinh ngạc của cục trưởng công an, mấy công an rút súng chỉ vào Diệp Dương Thành, quát:



- Buông người xuống, nếu không…



- Buông súng xuống, nếu không tôi sẽ lấy mạng nhỏ của anh!



Một nam tử mặc chế phục màu lục như u linh xuất hiện sau lưng viên công an, dùng con dao lạnh băng kề sát vào cổ họng của hắn.



- Tôi…



Viên công an nhất thời trợn tròn mắt, chẳng lẽ…mình làm vậy cũng sai lầm sao? Lấy mạng nhỏ…mẹ ơi, đây là những người nào ah?



- Là Phó Diệc Chi phái các anh tới sao?



Nhìn thân ảnh nam tử mặc chế phục kia, Diệp Dương Thành thoáng nghĩ nghĩ liền biết được thân phận của hắn, một tay nắm Vương Chấn Huy, vừa khoát tay nói:



- Buông hắn ra đi, là chức trách, hắn làm không sai.



- Dạ, Diệp tiên sinh.



Siêu cấp chiến sĩ rút dao, sắc mặt băng sương đứng sang một bên.



Diệp Dương Thành đưa mắt nhìn qua cục trưởng công an, nói:



- Nơi này giao cho bọn họ là được rồi, ông dẫn người lui trước đi.



Ngữ khí bình bình đạm đạm, xen lẫn cảm giác ra lệnh dứt khoát, cục trưởng công an ngẩn ngơ, chỉ vào Vương Chấn Huy:



- Vậy hắn…



- Ông cảm thấy được hắn còn có thể trở về với các ông sao?



Diệp Dương Thành nở nụ cười, trong ánh mắt kinh ngạc của cục trưởng công an, nắm Vương Cảnh Huy đi vào trong biệt thự.



Cục trưởng công an cân nhắc lời của Diệp Dương Thành, cuối cùng dọa ra mồ hôi lạnh…tội phạm giết người hắn từng gặp qua, nhưng lại trắng trợn nói với cục trưởng hệ thống công an như hắn, tôi cần giết người diệt khẩu…Diệp Dương Thành chính là người đầu tiên!



Cục trưởng công an chỉ có thể cắn chặt răng quát một tiếng:



- Thu đội, chúng ta triệt!



Cừu Lỵ Lỵ đứng ngơ ngác tại chỗ, nhìn nhóm công an chỉ nghe một câu nói của Diệp Dương Thành đã thu đội rời đi…Giờ phút này nàng không còn nghĩ làm sao trả thù Diệp Dương Thành hay Diệp Cảnh Long, mà là…
- Bẩm báo chủ nhân, đã làm thỏa đáng.



Dương Đằng Phi lập tức vung tay ném nam nhân xuống đất, cúi người đáp:



- Hiệp thương đã ký kết, hiện tại chỉ còn thiếu dấu tay của Vương Triển Bằng.



Diệp Dương Thành mỉm cười hài lòng, nói:



- Tuy rằng hiệp thương này không có tác dụng gì, sản nghiệp Vương gia cũng không thể thất thoát, nhưng lưu trình cũng nên làm cho xong, dù không có hiệu ứng pháp luật ít nhất không cần bị người trạc cột sống.



- Dạ…chủ nhân.



Dương Đằng Phi tươi cười, đưa tập văn kiện cho Diệp Dương Thành, cung kính nói:



- Đây là hiệp thương thu mua, 40% cổ phần công ty của Vương gia đã ký xong, còn lại 55% nằm trong danh nghĩa của Vương Triển Bằng, 5% nằm trong tay bang chủ Cửu Hổ bang Chu Thiết Thư cùng vài lão nhân của Cửu Hổ bang…



- Việc này giao cho ngươi đi xử lý.



Diệp Dương Thành trực tiếp khoát tay nói:



- Trong vòng mười ngày ta muốn toàn bộ sản nghiệp Vương gia chuyển sang tên của ta, có khó khăn hay không?



- Không hề khó khăn.



Dương Đằng Phi cúi người đáp.



Nghe câu trả lời tự tin của hắn, Diệp Dương Thành nghĩ nghĩ, cảm thấy chuyện này đã xong xuôi.



Cuối cùng hắn nhìn thoáng qua bốn người Vương Triển Bằng, ngẩng đầu nói:



- Đưa bọn hắn đến Thần Ngục đi, ngươi ở lại đây tiếp tục xử lý chuyện của Vương gia, từ hôm nay trở đi ngươi không cần tiếp tục ẩn hình.



Trầm ngâm một thoáng, hắn chợt vỗ tay:



- Sau này, ngươi là trợ lý cá nhân của ta.



- Phác thông…



Dương Đằng Phi quỳ xuống, mang theo ngữ khí nghẹn ngào run giọng đáp:



- Dạ…chủ nhân.