Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 644 : Đâu chỉ là bao che khuyết điểm, quả thực là…

Ngày đăng: 15:02 18/04/20


Xuyên qua âm dương thông đạo quay về phòng ngủ của mình, ngay lúc Diệp Dương Thành định thu Thần Ngục Lệnh vào Cửu Tiêu không gian, khóe mắt vô tình đảo qua bên góc trái Thần Ngục Lệnh, hàng chữ 1/3 nháy mắt đập vào trong tầm mắt của hắn.



- Một phần ba?



Nhìn thấy dòng chữ này, thân hình Diệp Dương Thành chấn động, ngay sau đó trên mặt lộ vẻ hối hận.



Một phần ba, ba lượt cơ hội còn một lần…Thần Ngục Lệnh mở ra âm dương thông đạo không phải không có hạn chế, khi Diệp Dương Thành nhìn thấy rõ ràng con số này, hắn mơ hồ hiểu được ba lần, hắn chỉ có thể xâm nhập vào âm tào địa phủ ba lần mà thôi.



Mà bây giờ hắn đã dùng xong hai lần, đặc biệt lần thứ hai đi vào âm tào địa phủ chỉ vì chặt Âm Linh Thảo, rốt cục làm vậy là lỗ vốn hay buôn bán lời? Diệp Dương Thành không biết nên làm sao phán đoán, nhưng hắn biết trong lúc vô ý hắn lại lãng phí một lần cơ hội quý giá…



- Vì sao mỗi khi làm xong mới cảm thấy hối hận đây?



Có chút không biết nói gì nhìn Thần Ngục Lệnh, Diệp Dương Thành mơ hồ cảm thấy đau đầu…Cửu Tiêu thần cách lại không báo trước cho hắn biết Thần Ngục Lệnh cũng có hạn chế!



Nếu sớm biết vậy…trên thế giới làm gì có thuốc hối hận đây? Bất đắc dĩ lắc đầu thở dài, hỏi thần cách vài câu cũng không nhận được trả lời, hắn đành bỏ qua việc truy vấn, thu hồi Thần Ngục Lệnh vào Cửu Tiêu không gian.



- Chủ nhân, nửa giờ trước có người gọi điện tìm ngài.



Diệp Dương Thành rửa mặt, mang dép đi xuống lầu, Tống Lâm Lập lập tức xuất hiện cung kính hồi báo.



- Ai gọi điện thoại?



Diệp Dương Thành cầm di động hỏi.



- Là một cô gái, nói là chủ tịch công ty khoa kỹ hữu hạn Thiên Võng Lạc, tên Dương Vũ Lộ.



Tống Lâm Lập cúi người nói:



- Nàng nhờ tiểu bộc chuyển cáo chủ nhân, nếu hiện tại chủ nhân có thời gian có thể đến công ty của nàng một chuyến, trang web đã chính thức khai thông login.



- Nga?



Vừa nghe lời này, Diệp Dương Thành nhướng mày lộ ra ý cười:



- Nàng làm việc cũng nhanh chóng, khai thông rồi thì tốt, rất tốt.



- …



Tống Lâm Lập mỉm cười gật đầu.



Diệp Dương Thành vẫn chưa gọi lại cho Dương Vũ Lộ, trực tiếp lấy ra Âm Linh Thảo đã cắt sẵn, hơn hai trăm miếng cắt thật mỏng, nhìn nhiều nhưng lại không nặng bao nhiêu.



Chỉ vào Âm Linh Thảo đặt trên bàn, hắn nói:



- Ngươi đem linh thảo đi kiểm tra một chút, nhanh chóng đem kết quả kiểm tra báo cho ta biết.



- Dạ…chủ nhân.



Tống Lâm Lập hành lễ, cuốn lấy Âm Linh Thảo biến mất trong phòng.



Cùng lúc đó, trong công ty Thiên Võng Lạc, Dương Vũ Lộ đang đứng trước máy tính, nhìn màn hình đang điều chỉnh lần cuối cùng. Mà sau lưng nàng, một nam tử chừng ba mươi bảy ba mươi tám đang đứng thẳng, mặc bộ âu phục màu trắng, thần sắc ôn hòa nhìn nàng.



- Dương tổng, Trần tổng, đã kiểm tra xong, có thể chính thức khai thông được rồi.




- Kẻ ngốc mới có ý nghĩ này, nếu làm đối thủ của hắn là một chuyện phi thường thống khổ đi. Nếu làm minh hữu của hắn, hoặc đứng chung một trận tuyến với hắn đây?



- Ách…



Dương Vũ Lộ ngây dại:



- Ý của anh là…



- Em cũng biết mặc dù Trần gia có chút thực lực trong huyện Ôn Nhạc, nhưng còn chưa lên được mặt bàn.



Sắc mặt Trần Hữu Quốc nghiêm túc nói:



- Thực lực bên chính phủ cao tầng luôn là thứ mà Trần gia thiếu thốn…



- Vì anh trai anh?



Dương Vũ Lộ hỏi.



Trần Hữu Quốc gật đầu, không e dè nói:



- Đại ca anh vì gia đình trả giá suốt sáu năm thời gian, nhưng chuyện kia muốn lật lại, căn bản dùng tiền tài cũng chưa chắc làm được…



- Cho nên anh nghĩ tới hắn?



- Đây cũng là quyết định lâm thời.



Trần Hữu Quốc đứng dậy nói:



- Vừa lúc mấy hôm trước em về nhà nhắc chuyện Diệp Dương Thành muốn xây dựng trang web, mà lão gia tử lại nhớ kỹ về người này…



- Anh không sợ đến lúc đó trộm gà không được còn mất nắm gạo sao?



Vẻ mặt Dương Vũ Lộ ngưng trọng:



- Chuyện của đại ca giải quyết càng nhanh càng tốt, nhưng nghe nói tính cách của Diệp Dương Thành như vậy, em cảm thấy không dám tin tưởng.



- Cho nên anh mới tới đây, còn viện lý do hẹn Diệp Dương Thành tới.



Trần Hữu Quốc cười cười, nói:



- Ý tứ của lão gia tử, để cho anh tiếp xúc với hắn trước, nếu cảm thấy hắn đáng tin…Trần gia cũng không phải gia tộc cổ hủ, đạo lý dưới bóng đại thụ luôn râm mát, chúng ta đều biết.



- Nha…



Dương Vũ Lộ như có suy nghĩ gật đầu, quay đầu gọi:



- Tiểu Trương, cô gọi điện cho Diệp tiên sinh, hỏi hắn có tới không?



- Đã biết, Dương tổng.



Ngoài cửa vang lên tiếng trả lời…