Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 670 : Nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện
Ngày đăng: 15:03 18/04/20
Nam đồng bốn năm tuổi được đưa vào trong Thẩm Phán điện, là thành viên trực hệ nhỏ tuổi nhất của Trịnh gia, trên mặt đứa bé không hề có chút thần sắc sợ hãi, ngược lại bộ dáng vô cùng hứng trí, vừa đi vừa quan sát, giống như đi tới nơi này du lịch ngắm cảnh.
Phán quan chủ thẩm vốn nên ngồi trên đài cao, nhìn thấy Trịnh Thần Diệu tiến vào, hắn đứng lên đi tới ngồi xổm trước mặt Trịnh Thần Diệu.
Ngay khi hắn mỉm cười định mở miệng hỏi chuyện, Trịnh Thần Diệu chợt dừng bước, nhìn phán quan chủ thẩm, lên tiếng hỏi:
- Ông chính là người khi dễ cha mẹ của cháu sao?
- Ách…
Phán quan chủ thẩm lần đầu tiên giao tiếp với trẻ con, bị câu hỏi làm kinh ngạc, sau đó cười lắc đầu, nói:
- Không phải.
- Nha…
Trịnh Thần Diệu thật thất vọng nga một tiếng, sau đó quay đầu quan sát cảnh tượng trong đại điện, lại hỏi:
- Người xấu khi dễ cha mẹ cháu đang ở đâu vậy?
- Cháu làm sao khẳng định có người xấu khi dễ cha mẹ cháu, mà không phải cha mẹ cháu khi dễ người khác đây?
Phán quan chủ thẩm có chút hăng hái nhìn Trịnh Thần Diệu, hỏi ngược lại một câu.
- Bởi vì cha mẹ của Thần Thần là người tốt.
Trịnh Thần Diệu ngẩng đầu, thật nhận chân hồi đáp:
- Họ chưa bao giờ khi dễ Thần Thần, họ không phải người xấu!
Đây là một loại hình thức suy nghĩ như thế nào vậy? Nghe được Trịnh Thần Diệu trả lời, phán quan chủ thẩm mơ hồ cảm thấy đau đầu, lắc đầu nhẫn nại cười hỏi:
- Vậy nếu Thần Thần tìm được người xấu khi dễ cha mẹ cháu thì sao? Cháu muốn làm như thế nào?
- Thần Thần sẽ tìm ông nội, cho ông nội phái người giết hắn!
Trịnh Thần Diệu thập phần khẳng định hồi đáp, trên mặt tràn đầy thần sắc nhận chân.
- Vậy nếu ông nội Thần Thần không giết được kẻ xấu kia đây?
Phán quan chủ thẩm tiếp tục cười hỏi.
- Chẳng lẽ con quên cha đã dặn con thế nào lúc giao tập đoàn cho con quản lý sao?
Trần Chấn Nguyên lại gật nhẹ đầu, nói:
- Nói đi, rốt cục có chuyện gì?
- Cha, vừa rồi con nói, người Trịnh gia không thấy, toàn bộ đều không thấy!
Trần Hữu Quốc vui sướng nói:
- Kể cả Trịnh gia lão đầu tử Trịnh Bang Huy, còn có con của hắn, con dâu, cháu trai, cháu gái, đều không thấy!
- Cái gì?
Trần Chấn Nguyên thất thanh kinh hô, thất thố kéo tay con trai:
- Con lặp lại lần nữa?
- Cha, con nói, toàn bộ người Trịnh gia đều đã biến mất không còn nhìn thấy!
Trần Hữu Quốc lặp lại lần nữa.
- Từ Trịnh Bang Huy xuống tới Trịnh Thần Diệu, tất cả đều biến mất!
- Biến mất?
Trần Chấn Nguyên nhất thời không kịp phản ứng, thất thần nỉ non:
- Vì sao lại biến mất đây?
Nếu tin tức là thật, chẳng phải nói…tâm tư chuyển động thật nhanh, Trần Chấn Nguyên lên tiếng hỏi:
- Biết là ai làm sao?
- A?
Trần Hữu Quốc sửng sốt, cười lắc đầu:
- Tạm thời còn không biết…