Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 81 : Hô phong hoán vũ đằng vân giá vũ

Ngày đăng: 14:51 18/04/20


Diệp Dương Thành nghi ngờ là đúng. Theo Diệp Dương Thành biết thì Triệu Dung Dung bị Lục Vĩnh Huy ép chết, biến thân làm lệ quỷ thành linh phó của hắn, cả quá trình chưa đến một tháng. Trước khi chết Triệu Dung Dung chỉ là một thiếu nữ có số phận tội nghiệp.



Tại sao Triệu Dung Dung biếtnhiều chuyện liên quan đến thần? Thậm chí biết đứng đầu các thần gì đó.



Triệu Dung Dung đối diện ánh mắt nghi ngờ của Diệp Dương Thành, nàng không dám giấu diếm, nhỏ giọng nói:



- Chủ nhân, tuy Dung Dung hóa thân lệ quỷ mới hai mươi ngày nhưng lúc trong vùng đất cửu âm Dung Dung từng bị nhiều âm linh trùng kích linh thể. Mỗi lần đám âm linh trùng kích linh thể sẽ khiến Dung Dung thấy nhiều ký ức của chúng nó, những mảnh ký ức dung nhập vào cơ thể Dung Dung. Chuyện liên quan đến ảo cảnh tu di, thần linh là do Dung Dung biết từ mảnh nhỏ ký ức âm linh.



Nghe Triệu Dung Dung trả lời, Diệp Dương Thành gật gù:



- Là vậy sao.



Diệp Dương Thành lại hỏi:



- Thế thì khi nàng chiếm được những mảnh ký ức này có về mặt mũi đứng đầu các thần không?



Triệu Dung Dung kinh ngạc hỏi:



- Mặt mũi đứng đầu các thần?



Triệu Dung Dung ngần ngừ giây lát, gật đầu, nói:



- Có, nhưng không quá rõ ràng.



Diệp Dương Thành nôn nóng muốn chứng thực một chuyện, hỏi:



- Nàng có thể vẽ cho ta xem không?



Triệu Dung Dung nhoẻn miệng cười nói:



- Dung Dung có thể huyễn hóa ra cho chủ nhân xem.



Triệu Dung Dung vung tay phải, cơ thể nàng trở nên hư ảo, không đến một giây sau hình dạng đứng đầu các thần trong ký ức của nàng hiện ra trước mắt Diệp Dương Thành.



Diệp Dương Thành nhìn lão nhân mặc đạo bào màu trắng, tay cầm phất trần, tóc bạc mà mặt hồng hào, tuy khuôn mặt mơ hồ nhưng hắn nhận ra ngay.




Diệp Dương Thành hơi hiểu ra. Thảo nguyên rộng lớn này là cảnh tượng ảo cảnh tu di mặc nhận, vì sao nó được gọi là tu di ảo cảnh? Bởi vì tuy diện tích bao phủ có hạn nhưng không gian trong ảo cảnh lại vô biên.



Nghĩ đến đây lòng Diệp Dương Thành máy động, chiến giáp tướng quân cổ đại lấp lánh ánh sáng vàng phủ lên người hắn. Cùng lúc đó, một thanh phương thiên họa kích hiện ra, chân Diệp Dương Thành đạp áng tường vân nâng hắn bay lên cao.



Diệp Dương Thành khẽ quát:



- Gió lốc!



Một luồng cuồng phong từ hướng tây bắc thổi quét thảo nguyên, chốc lát sau biến thành vòi rồng, thanh thế khiến người run sợ. Người chăn nuôi, dê bò trên thảo nguyên hoảng hốt vội vàng bỏ chạy.



Diệp Dương Thành quát to:



- Lôi!



Trên bầu trời trong xanh bỗng nhiên giăng đầy mây đen, có tia chớp thô cỡ chân người trưởng thành xuyên toa trong tầng mây tựa rắn độc thè lưỡi.



Diệp Dương Thành cầm phương thiên họa kích, chân đạp tường vân đứng ngạo nghễ trên chín tầng mây. Diệp Dương Thành vung phương thiên họa kích, ba tia chớp từ trên trời giáng xuống mặt hồ xanh biếc trước mắt Triệu Dung Dung. Tiếng sấm ầm ầm, vòi rồng hùng hổ, Diệp Dương Thành vẽ ra cảnh tượng tận thế.



Diệp Dương Thành chơi vui, Triệu Dung Dung đứng bên hồ bị hù sợ bay mất hồn mất vía. Triệu Dung Dung kịp phản ứng lại, ngước nhìn Diệp Dương Thành tựa thiên thần trên bầu trời.



Triệu Dung Dung kinh khủng hét lên:



- Chủ nhân, đừng!



Lúc này Diệp Dương Thành đang vui vẻ, cảm giác hô phong hoán vũ đằng vân giá vũ khiến hắn hoàn toàn quên mất Triệu Dung Dung đứng bên dưới, không nghe tiếng nàng kêu gọi. Biểu tình Diệp Dương Thành hớn hở, vẫy tay hướng một ngọn núi lớn tại chỗ.



Diệp Dương Thành quát:



- Nứt ra cho gia!



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Núi to thoáng chốc vỡ thành nhiều mảnh, cát bay đá chạy!