Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 725 : Chiêu đãi quy cách cao nhất
Ngày đăng: 15:04 18/04/20
Lâm Mạn Ny sững sờ trong chốc lát, khẽ cắn miệng lắc đầu, nói:
- Ta biết, trước kia ngươi không nói chân tướng cho ta biết, nhất định vì có lo nghĩ của mình... A Thành, nếu có một ngày ngươi cảm thấy thời cơ chín muồi, đến lúc đó ngươi nói cặn kẽ cho ta biết, được không?
- Nha đầu ngốc.
Diệp Dương Thành cười, hiện tại quả thật không phải thời điểm nói rõ mọi chuyện với Lâm Mạn Ny cùng, có một số việc, cho dù là người thân thiết nhất bên cạnh mình, cũng không thể dễ dàng để lộ bí mật. Đây không phải là nói Diệp Dương Thành không tin Lâm Mạn Ny, chỉ là vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn phát sinh mà thôi.
Nhẹ nhàng ôm Lâm Mạn Ny vào trong lòng, hai người ôm nhau hơn một phút, sau đó Diệp Dương Thành mới nhẹ nhàng nói với Lâm Mạn Ny:
- Chuyện bên này ta sẽ xử lý, ngươi về khách sạn nghỉ ngơi trước đi, trưa mai ta sẽ đến đón ngươi... Chúng ta cùng về nhà.
Lâm Mạn Ny im lặng gật đầu, từ đáy lòng bất chợt dâng lên cảm giác mỏi mệt không thể nào kháng cự, dưới hành động cố ý của Diệp Dương Thành, không tới mười giây đã chìm vào giấc ngủ.
Khom lưng ôm lấy Lâm Mạn Ny, Diệp Dương Thành xoay người sang nói với hai quỷ vương Âm Thủy, Âm Kim:
- Bắt đầu từ bây giờ, hai người các ngươi chính là cận vệ của nàng, cố gắng hết sức bảo vệ nàng, biết không?
Trong lòng hai đại quỷ vương Âm Thủy, Âm Kim nhất thời mừng rỡ, hầu hạ Lâm Mạn Ny hiển nhiên tốt hơn hầu hạ Diệp Dương Thành, dù sao hầu hạ ai cũng là hầu hạ, chi bằng chọn người hầu hạ dễ hơn! Hai người nhìn nhau, nhất tề khom người đáp ứng nói:
- Biết rồi, chủ nhân!
- Đưa nàng về khách sạn nghỉ ngơi trước đi.
Diệp Dương Thành khẽ gật đầu, đưa Lâm Mạn Ny cho Âm Thủy quỷ vương, khi nhìn thấy Âm Thủy quỷ vương và Âm Kim quỷ vương nhìn nhau cười, chuẩn bị rời đi, Diệp Dương Thành lại đột nhiên nói:
- Tốt nhất các ngươi đừng giở trò gì.
- Chính là tên này sao?
Một trong tam đại phán quan thần ngục Thái Xương Hoa cùng với mấy ngục tốt hành hình đi tới hình khu kim châm, vừa tiến vào hình khu nhìn thấy Dung Tan quỷ vương bị vô số miếng ngân châm gắt gao đính trên hình đài, hắn hơi nhíu mày, lên tiếng hỏi.
- Chính là hắn.
Sau khi nghe thấy thanh âm của Thái Xương Hoa, một gã ngục tốt hành hình lập tức xoay người lại, nặng nề gật đầu nói:
- Phán quan đại ca, chủ nhân dặn dò chúng ta phải chiêu đãi hắn thật tốt...
- Cho dù chủ nhân không dặn dò, chúng ta cũng phải cho hắn biết lợi hại!
Trong đôi mắt Thái Xương Hoa đã hiện lên vẻ dữ tợn, hắn tiến lên hai bước nhận lấy một xấp dầy ngân châm trong tay tên ngục tốt hành hình, sau đó ngồi xổm xuống bên cạnh Dung Tan quỷ vương, khẽ mỉm cười với hắn:
- Ngươi giỏi lắm, lá gan khá lớn! Thậm chí ngay cả chủ mẫu của chúng ta cũng dám chú ý...
- Ta nhổ vào!
Dung Tan quỷ vương bị trăm cái ngân châm gắt gao đính trên hình đài, toàn bộ linh thể biến thành hình chữ “đại”, tuy nói trên ngân châm mơ hồ truyền ra đau nhức khiến hắn cau mày không dứt, nhưng vẫn chưa tới trình độ không cách nào chịu được, lúc này nghe thấy lời của Thái Xương Hoa, hắn lập tức gào lên:
- Tôn Tử, có gan thả ta ra, chúng ta quang minh chánh đại...
- Thả bà mẹ ngươi!
Khuôn mặt Thái Xương Hoa ban đầu còn thấp thoáng nụ cười thoáng chốc trở nên âm lãnh xuống, trong ánh mắt vô cùng kinh hãi của tất cả ngục tốt, đâm xuống tất cả ngân châm cầm trong tay!