Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 7612 : Nếu phản kháng, xử bắn tại chỗ (Hạ)

Ngày đăng: 15:05 18/04/20


Thôi Bằng Cử xem như hy vọng duy nhất của bọn họ, chỉ cần Thôi Bằng Cử có thể mang cảnh sát tới đây, dấu diếm chuyện Thôi Bằng Cử thoát đi, bọn họ cũng chưa tính là đại công cáo thành, nếu như Thôi Bằng Cử rời đi lại chạy trốn...



Bọn họ cũng không sợ, hiện tại lọt vào hoàn cảnh này, chẳng lẽ còn có chuyện gì thảm hại hơn sao? Người chết lặng đôi khi là kẻ đáng sợ nhất.



- Thông ca, xong rồi!



Một tên tay chân thấy Kim Định Thông đi ra khỏi lều vải, còn mang theo một nữ diễn viên, hắn tươi cười ngầm hiểu, nhìn Kim Định Thông hô:



- Con bé này khá tốt, nếu không huynh đệ chơi với ngươi nhé?



- Trông coi trước đi!



Kim Định Thông nhìn hắn một cái, quay đầu nhìn qua thiếu nữ thần sắc vô cảm, thuận tay kéo nàng một cái, nhìn tên tay chân kia nói:



- Xong việc sẽ tới ngươi.



- Hắc hắc!



Tên tay chân chà xát tay, cười đáp ứng.



- Thời điểm này Kim Định Thông đi vài bước, đột nhiên nhíu mày, nói:



- Cương tử đâu rồi?



- Vừa rồi chẳng phải đi tới chỗ con chó sao?



Tên tay chân chỉ vào lều vải, không quan tâm nói:



- Cho chó ăn, mấy ngày nay con súc sinh kia tính khí táo bạo, không thể không mang ra xa một chút.



- Thật sự đi lâu như vậy sao?



Kim Định Thông không có buông lỏng cảnh giác, nhìn qua lều vải yên tĩnh, hô thăm dò:




Điện quang lập lòe, Kim Định Thông phát hiện đánh trúng không phải là chó săn nổi điên, mà là Cương tử đã chết.



- Gâu gâu gâu...



Không chờ hắn khôi phục tinh thần lại, Kim Định Thông kinh ngạc phát hiện một móng vuốt đánh bay gậy điện trong tay Kim Định Thông, mở miệng đầy máu cắn vào cổ Kim Định Thông.



- Ah...



Kim Định Thong gào thét thảm thiết, nhưng mà tiếng gào thét kéo dài hai giây thì dừng lại, chó săn đã cắn nát yết hầu của hắn rồi.



Thời điểm tử vong, Kim Định Thong không cách nào khôi phục tinh thần, chó săn này làm sao thông minh thế?



Ngay thời điểm Kim Định Thông bị chó săn cắn chết, trong rừng cây, ở bốn phương tám hướng có vô số cột sáng chiếu vào, còn có ánh sáng màu đỏ bắt mắt quét qua tiệm điện ảnh, một giọng hùng hậu của nam tử trung niên vang lên trong rừng rậm.



- Các ngươi đã bị bao vây, lập tức thả vũ khí trong tay, hai tay ôm đầu, ta đếm tới ba, nếu phản kháng, xử bắn tại chỗ.



- Nếu phản kháng, xử bắn tại chỗ!



Cảnh sát nói ra lời này mang theo sát cơ đậm đặc, đám tay chân há hốc mồm, nhưng mà không ảnh hưởng bọn họ ném gậy điện xuống, sau đó thành thật hai tay ôm đầu, thúc thủ chịu trói.



Không có biện pháp, nơi này đã bị chó săn vây quanh, có rất ít người có thể xâm nhập vào khu vực chó săn mà không bị phát hiện, nhưng lúc này là bọn họ không may, mười hai chó săn trong nơi này này đã đã mười một con, chỉ còn lại một con nổi điên cắn chết hai người.



Trong vô thanh vô tức, tiệm điện ảnh bị cảnh sát vũ trang, cảnh sát hình sự bao quanh, từ trong rừng rậm có cột sáng đèn pin rậm rạp, không khó nhìn ra, vây quanh tiệm điện này này có hơn hai trăm người, mà trong căn cứ có bao nhiêu người? Năm mươi hay sáu mươi?



Trừ những diễn vương và đạo diễn ra, đám tay chân chỉ hơn mười, dưới tình huống này còn định dựa vào địa thế hiểm trở phản kháng, đây không phải là dũng cảm, mà là ngu xuẩn.



Sau kinh ngạc ngắn ngủi, ba tay chân ôm đầu, quát to:



- Đừng nổ súng! Chúng tôi đầu hàng, chúng tôi đầu hàng!



Lúc này hơn mười cột sáng chiếu vào mặt bọn họ, ánh sáng mạnh chiếu vào làm bọn họ không thể mở mắt ra, lúc này con chó cắn chết Kim Định Thông cũng bạo phát, nó lao thẳn qua đám người đầu trọc, lập tức cắn chết bọn họ, ba tên tay chân không kịp phản kháng, bị trúng bệnh điên chết đi!