Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 7762 : Thần tích, bắt đầu từ bây giờ! (Hạ)
Ngày đăng: 15:05 18/04/20
Lời còn chưa dứt, hắn thả người nhảy xuống khu vực cần gieo trồng của mình. Chỉ còn lại năm giờ thời gian, hắn phải tranh thủ làm xong việc cần làm, sau đó quay về thần điện chờ đợi thu lấy nguyện lực.
Một cây số vuông là 100 hecta, đổi lại thành mẫu, chính là 1500 mẫu.
Diệp Dương Thành chưa từng làm qua loại chuyện này, Dương Đằng Phi bọn họ bằng vào khả năng nắm giữ linh lực của mình, mỗi khi rải mầm móng đều trên trăm hạt, mà hắn thì sao? Bởi vì lo lắng không chuẩn xác, hắn chỉ có thể cắn răng một lần vãi ra chỉ năm hạt mầm móng.
Kết quả chính là, khi nhóm người Dương Đằng Phi làm xong khu vực của mình, tiến triển của hắn còn chưa được một phần hai mươi!
Khi nhóm người Dương Đằng Phi làm xong nhiệm vụ quay lại, Diệp Dương Thành ra vẻ thản nhiên đem phần của mình cho họ, chín người tản ra chưa đầy hai phút đã hoàn thành xong phần của Diệp Dương Thành.
Đồng thời Triệu Dung Dung còn mang theo tin tức trở về khiến Diệp Dương Thành kinh ngạc.
- Chủ nhân, cách một dặm hướng đông bắc, có một nam nhân khoảng bốn mươi tuổi đang nằm ngủ trong một chiếc xe việt dã.
- Gì?
Diệp Dương Thành ngẩn người, nhíu mày:
- Biết là ai không?
- Trước xe việt dã là một mảnh Sa Liễu mới gieo trồng, xe của hắn còn có công cụ trừ côn trùng.
Triệu Dung Dung nghĩ nghĩ nói:
- Hẳn là kỹ thuật viên văn phòng xử lý khu sa mạc này đi, ngủ ở đó, phỏng chừng là vì canh chừng phiến Sa Liễu mới gieo trồng đâu.
- Người này thật chuyên nghiệp.
Diệp Dương Thành gật đầu, xua tay cười nói:
- Vậy cứ để cho hắn ở đó đi.
- Không dùng chút thủ đoạn cho hắn ngủ say hơn sao?
- Hùng chủ nhiệm, có chuyện gì sao?
- Có, hiện tại anh còn ở ngoài sa địa đi?
Bên kia truyền ra thanh âm vui mừng của một nam nhân trung niên:
- Tôi vừa nhận được bên trạm khí tượng gọi tới, nói có một phiến mưa mây đang tụ tập chỗ của anh, anh nhanh chóng xuống xe nhìn xem, bên ngoài có phải trời mưa hay không?
- Ách…
Vừa nghe được tin tức này, đầu óc Chương Tiến Dược nhất thời không kịp phản ứng, sững sờ trên ghế lái.
Hàng năm từ tháng ba tới tháng sáu, lượng mưa trong khu vực này thấp tới mức gần như khô hạn, bão cát cùng gió lạnh tựa hồ mới là dòng chính của khu vực này.
Ít nhất hắn công tác ở nơi này nhiều năm như vậy, chưa từng nhìn thấy lần nào.
Có một phiến mây mưa đang tụ tập trên bầu trời ở chỗ của hắn sao? Chương Tiến Dược thoáng sững sờ, đột nhiên rùng mình, đưa tay đẩy mạnh cửa xe, đập vào mặt là những hạt mưa lớn như hạt đậu, lúc trước vì đóng chặt cửa xe nên không nghe được tiếng vang, nhưng lúc này vừa đẩy cửa lập tức liền nghe được tiếng mưa rơi…
Trời mưa! Phiến sa địa Ô Tố chưa từng có mưa lớn trong những tháng này, nhưng lại vô thanh vô tức có mưa to! Ngửi được không khí ướt át, nghe bên tai truyền đến tiếng vang, Chương Tiến Dược cơ hồ hoài nghi mình đã nghe lầm, hoặc là…ngửi được sai lầm?
- Nhanh chóng nói cho tôi biết đi, có phải trời mưa hay không?
Bên kia điện thoại Hùng chủ nhiệm thấy Chương Tiến Dược trầm mặc không nói lời nào, vô cùng khẩn trương thúc giục:
- Có phải hay không?
- Mưa…trời mưa…
Chương Tiến Dược bị tiếng hô lớn của Hùng chủ nhiệm làm sực tỉnh, hắn lẩm bẩm vài câu, ngay sau đó gật mạnh đầu:
- Trời mưa, thật sự trời mưa!