Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 796 : Bản chất dân cờ bạc
Ngày đăng: 15:05 18/04/20
Thẳng đến ba năm trước đây, Hầu Kim Hổ không chịu nổi tịch mịch bao nuôi một nữ sinh viên, thường xuyên khoe khoang với Hầu Kim Cường nữ sinh viên kia thật biết cách hầu hạ nam nhân, công phu trên giường vô cùng lợi hại, vạch cho Hầu Kim Cường ngứa ngáy khó nhịn.
Nhưng đối phương dù sao cũng là anh ruột của hắn, qua nhiều năm giúp đỡ hắn, tuy nói trong lòng thật ngứa ngáy nhưng Hầu Kim Cường vẫn nhẫn nhịn, không đi đánh chủ ý với nữ sinh viên kia.
Nhưng ông trời luôn thích chọc ghẹo người khác, một lần ngoài ý muốn Hầu Kim Cường gặp được Hầu Kim Hổ uống say mèm, khi đưa anh trai lên xe chuẩn bị chở về nhà, Hầu Kim Hổ lại say khướt đòi em trai đưa mình tới nhà tình nhân…
Vì thế bi kịch đã xảy ra, Hầu Kim Hổ vừa tới nhà người tình liền say mèm gục trên sô pha, mà lúc ấy tình nhân lại mặc váy ngủ thật hấp dẫn, Hầu Kim Cường không chịu được hấp dẫn nên gục nàng, hai người cùng nhau ân ái triền miên.
Sáng hôm sau khi hắn còn chưa tỉnh ngủ, một chậu nước lạnh xối lên người hắn, trong tiếng mắng tức giận cùng đôi mắt sung huyết của Hầu Kim Hổ, Hầu Kim Cường hốt hoảng rời đi.
Kể từ ngày đó, quan hệ giữa hai anh em đã biến thành lãnh đạm, hai người đều là đại lão bản sự nghiệp thành công, tự cảm thấy không có đối phương vẫn sống rất khá, hơn nữa có khúc mắc kia, suốt ba năm qua hai anh em chưa từng liên lạc điện thoại với nhau lần nào.
Thẳng tới giữa trưa mười ngày trước, Hầu Kim Cường nhận được điện thoại của Hầu Kim Hổ, thế mới biết sinh ý của Hầu Kim Hổ sắp phá sản…nhưng hắn cũng không hề cảm thấy lo âu, ngày đó tiếng mắng tức giận của Hầu Kim Hổ vẫn còn bên tai hắn, hắn là người thật mang thù, dù người kia là anh ruột của hắn!
Theo ý nghĩ của hắn, không phải chỉ là một tình nhân sao? Lên giường thì lên, huống chi kỹ nữ kia còn tự nguyện, người làm anh có cần phải nổi giận vậy sao? Hắn còn tự cho mình làm đúng, người sai là anh của hắn.
Cho nên khi nhận được điện thoại của Hầu Kim Hổ, hắn lại cảm thấy khoái chí, phá sản sao, được lắm, làm em cũng không thể thấy anh mình lưu lạc đầu đường đi? Yên tâm, sẽ thu lưu ngươi, cho ngươi làm vệ sĩ? Không, ngươi quá mập, vậy thì làm tài xế cho ta đi, ta cho ngươi năm ngàn một tháng? Không, cho sáu ngàn! Vậy là tốt lắm rồi chứ?
Ngay lúc đó Hầu Kim Cường nghĩ vậy, nhưng Hầu Kim Hổ quá hiểu tính em trai mình, bởi vì lời hắn nói ra làm Hầu Kim Cường thiếu chút nữa nhảy dựng khỏi ghế!
Nghe Hầu Kim Hổ thuật lại, Hầu Kim Cường hiểu được nguyên nhân chuyện gì ép Hầu Kim Hổ lên tuyệt lộ…ngay sau đó Hầu Kim Hổ vẽ cho hắn một khối bánh ngọt lớn, yêu cầu Hầu Kim Cường phối hợp mình làm một việc, một khi làm thành, đoạt được lợi nhuận phân chia 5:5.
Hầu Kim Cường không nghĩ ngợi đáp ứng điều kiện của Hầu Kim Hổ, vì thế hai anh em cấu kết cùng nhau, bắt đầu mưu đồ nhắm vào công ty Dương Thành, bày mưu nhắm vào Diệp Dương Thành.
Mười ngày trôi qua, kế hoạch đã từng bước hoàn thành, khối bánh ngọt tựa hồ đang vẫy hắn ở phía trước không xa. Nhìn phần hợp đồng trong tay, Hầu Kim Cường cười, lật xem nội dung hợp đồng, lưu luyến không bỏ qua.
- Hầu Kim Hổ a Hầu Kim Hổ, anh thật nghĩ kẻ làm em như tôi là một tên ngu ngốc sao?
Trong đôi mắt lóe hàn mang, khóe miệng hắn hiện lên ý cười hài hước, Hầu Kim Cường nhỏ giọng lẩm bẩm:
Hầu Kim Cường cười lạnh, khoát tay:
- Giá bàn xong chưa?
- Bàn xong rồi.
Ánh mắt Chung Mộc Khuê có chút biến hóa, nhưng trả lời phi thường lưu loát, nói:
- Tính mạng Hầu Kim Hổ là ba mươi triệu, hai đứa nhỏ kia mỗi đứa mười triệu, nhưng mà…Kim Đao Tổ không tiếp đơn đặt hàng của họ Diệp.
- Không tiếp?
Hầu Kim Cường ngẩn người:
- Có tiền không lấy, bọn họ là kẻ ngốc sao? Có nói là nguyên nhân gì không?
- Không có.
Chung Mộc Khuê cũng nghi hoặc lắc đầu, đáp:
- Không nói gì cả.
- Chuyện này…có chút cổ quái ah.
Trong lòng Hầu Kim Cường dâng lên cảnh giác, Kim Đao Tổ là ai? Đó là một đám sát thủ lãnh huyết giết người không chớp mắt! Trong mắt bọn hắn ngoại trừ tiền cùng đàn bà, khi nào còn có ảnh tử của người khác?
Không tiếp đơn đặt hàng của Diệp Dương Thành…bọn hắn kiêng kỵ chuyện gì?