Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 801 : Hai kẻ không biết sống chết

Ngày đăng: 15:06 18/04/20


- Nhưng mà giao tiếp nhiệm vụ, phân phối tiền thuê cũng phải có manh mối đi?



Diệp Dương Thành cau mày nói:



- Cũng không thể toàn bộ đều thông qua internet tiến hành đi? Chẳng lẽ ngay cả điểm này cũng không có?



- Việc này thì có.



Dương Đằng Phi cười khan, cẩn thận đáp:



- Nhưng mỗi lần ra mặt giao tiếp đều là một nam nhân đeo mặt nạ, hơn nữa điểm giao tiếp liên tục biến ảo, trước khi ước định đụng đầu còn có mật tín liên lạc xác định, cho nên…



- …



Diệp Dương Thành cùng Dương Đằng Phi đưa mắt nhìn nhau, đều có cảm giác bế tắc. Nhưng nếu không đem Kim Đao Tổ tiêu diệt, Diệp Dương Thành thật không cam lòng, cũng không thể trơ mắt nhìn bọn hắn tự do tự tại, ở ngay dưới mí mắt hắn nhanh chóng lớn dần đi? Đây không phải nuôi hổ làm hoạn sao?



Nhưng cục diện trước mắt chẳng khác gì tử cục, mà Phan Kiếm Hồng hình như đã chết, lúc Phan Kiếm Hồng kinh doanh Kim Đao Tổ cũng đã cẩn thận tới cực hạn, lần này thay đổi người cầm đầu, chỉ sợ sẽ càng thêm cẩn thận, dưới tình huống như vậy muốn bắt được bọn hắn thật sự vô cùng khó khăn.



Đặc biệt sát thủ Kim Đao Tổ tựa hồ đã bị thay đổi, đã vượt qua người thường, đối mặt với đám sát thủ như vậy, ngoại trừ có thể đem bọn hắn toàn bộ tụ tập lại, hoàn toàn diệt sát, nếu không căn bản không thể quét sạch.



Mặc dù trung tâm xử lý sự kiện siêu nhiên đã nhận vụ án này, nhưng chuyện xảy ra tại Hà Bắc đã nói rõ siêu cấp chiến sĩ cũng không phải đối thủ của bọn sát thủ kia, chống cự lại bọn hắn, siêu cấp chiến sĩ cũng chỉ là sơn dương.



Nói cách khác, trung tâm xử lý sự kiện siêu nhiên, quân đội, công an, lần này nhiều lắm chỉ có thể trợ thủ, chủ chiến chân chính phải từ bên Diệp Dương Thành.



Hiện tại vấn đề mấu chốt không phải nghĩ cách làm sao quét sạch Kim Đao Tổ, mà là tìm ra tung tích của bọn hắn, dù chỉ tìm được một điểm đột phá….hãy khoan!



Vừa nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành chợt nghĩ tới Dương Đằng Phi nói qua một câu, hắn nhíu mày suy nghĩ một lát, nói:



- Ngươi vừa mới nói, mỗi lần sát thủ Kim Đao Tổ ra mặt đều là một nam nhân đeo mặt nạ, như vậy cố chủ làm sao đi liên hệ Kim Đao Tổ đây?




- Hai kẻ không biết sống chết!



Lời nói băng sương vang vọng trong lầu các, thân ảnh Tiểu Thương Ưu Tử đã hư không biến mất ở ngay chỗ ngồi…



- Lần này tôi thật muốn nhìn xem hắn làm sao ứng phó!



Nhìn cây bạch dương ngã xuống đất, trên mặt nam tử quân trang lộ ra ý cười nghiền ngẫm tự đắc, hắn vung chủy thủ đút vào trong vỏ đao, quay đầu hỏi:



- Đều sắp xếp xong xuôi chưa?



- Đã sắp xếp xong xuôi.



Trong lòng Mã Kiến Đông có một loại cảm giác bất an, giống như có điềm gì không may, nghe nam tử hỏi miễn cưỡng cười nói:



- Chỉ cần chờ hắn xuất hiện là có thể…



- Hừ, hai kẻ không biết sống chết!



Ngay khi Mã Kiến Đông vừa nói được một nửa, trên bầu trời vạn lý không mây bỗng nhiên vang lên tiếng hừ lạnh của một nữ tử.



Tiếng hừ lạnh cuồn cuộn như sấm đánh, bao trùm cả trời đất, Mã Kiến Đông cùng nam tử quân trang nhất thời ngây ngốc tại chỗ…



- Nữ nhân?



Nụ cười đắc ý trên mặt nam tử quân trang hoàn toàn cứng lại, không phải vì tiếng hừ lạnh của Tiểu Thương Ưu Tử, mà là vì cỗ khí thế bàng bạc bao trùm trời đất khiến người sợ hãi kia!



Nam tử quân trang bị tập trung khí tức, đứng ngây ngốc cạnh cây bạch dương, hắn cảm giác như mình phải đón nhận thác nước từ trên bầu trời tuôn xuống, áp lực cực lớn làm cho hắn không thở nổi, vẻ mặt dần dần biến thành tái xanh.