Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 810 : Cẩn thận tai vách mạch rừng

Ngày đăng: 15:06 18/04/20


- Vị đại thẩm này, muốn đi đâu vậy?



Diệp Dương Thành lộ dáng tươi cười vô hại hỏi.



- Aba, aba, aba…



Nam Hạo quỷ vương lộ ra thần sắc hoài nghi, lui ra sau một bước như sợ hãi điều gì, nhìn qua thật giống phụ nữ đàng hoàng nhìn thấy một nhóm đàn ông vây quanh mà sợ hãi, hắn hàm hồ ậm ừ vài tiếng như muốn biểu lộ thân phận của mình.



- Nguyên lai là người câm.



Dương Đằng Phi nhìn nhìn Nam Hạo quỷ vương đưa ra suy đoán. Mà nghe được lời nói “ra vẻ khôn ngoan” của hắn, trong mắt Nam Hạo quỷ vương hiện ra tia châm chọc, cũng không tiếp lời.



- Vậy vị đại thẩm này, nghe hiểu được lời nói của tôi sao?



Diệp Dương Thành giống như có chút không cam lòng, hỏi lại một câu, chẳng qua ánh mắt nhìn quanh bốn phía, cũng không đem lực chú ý đặt lên người Nam Hạo quỷ vương, điều này làm cho hắn càng thêm tin tưởng mình giả dạng không chê vào đâu được.



- A a a a…



Hắn không biết Diệp Dương Thành muốn hỏi gì, nhưng lúc này nên làm cho nhóm người trước mặt nhanh chóng rời đi mới là tốt nhất, cho nên hắn lại a a vài tiếng, tràn đầy nghi hoặc nhìn nhóm người Diệp Dương Thành.



- Nguyên lai còn là người điếc.



Dương Đằng Phi tựa hồ có chút cảm khái thở dài, quay đầu nói:



- Chủ nhân, xem ra hỏi không được gì, ác quỷ kia chỉ sợ đã sớm trốn xa.



- Có lẽ thật sự là như vậy.
Mà Nam Hạo quỷ vương nhớ rõ địa phương Mao Kim Bưu chấp hành nhiệm vụ hình như là Mao Ô Tố sa địa, cái gì mà quân doanh đặc chiến đoàn 332 gì đó, chỉ cần tìm được quân doanh kia, như vậy còn cách địa điểm đặt Huyết Hồn hoa xa sao?



Biểu tình trên mặt có chút vặn vẹo vì kích động quá độ, hô hấp của Nam Hạo quỷ vương trở nên vô cùng dồn dập, vung roi dùng tốc độ nhanh nhất xua đuổi bầy dê đi tới…



- Trong các ngươi, thực lực Ưu Tử mạnh nhất.



Diệp Dương Thành nói:



- Cho nên vì phòng ngừa vạn nhất, Ưu Tử đi theo hắn, nếu hắn tin lời chúng ta, tạm thời lưu hắn một mạng, nếu phát hiện không thích hợp…



Tay phải hắn nhẹ nhàng bổ xuống.



- Dạ!



Tiểu Thương Ưu Tử ngầm hiểu được, lĩnh mệnh rời đi…



Diệp Dương Thành nghĩ ra biện pháp dẫn xà xuất động cũng là do linh cảm đột phát mà làm ra quyết định, những quỷ vương cao giai thậm chí là đỉnh cấp, mỗi tên đều có năng lực ẩn nấp thật lợi hại, nếu không thể một lưới bắt hết, cho dù hôm nay giết chết một Nam Hạo quỷ vương lại có ích lợi gì đây?



Hiện tại xuất hiện một Kim Đao Tổ, ngày mai lại có Ngân Đao Tổ, luôn ở chung quanh giết người phóng hỏa, chẳng lẽ Diệp Dương Thành phải biến thành đội viên cứu hỏa, ở đâu có lửa chạy tới nơi đó? Hiển nhiên đây không phải phương thức giải quyết vấn đề tốt nhất, tìm ra mồi lửa tiêu diệt mới là vương đạo!



Nhưng vì phòng ngừa ngoài ý muốn phát sinh, hắn phái Tiểu Thương Ưu Tử truy theo Nam Hạo quỷ vương, theo dõi hắn suốt hai mươi bốn giờ không sơ hở.



Nghĩ tới đây trên mặt hắn hiện lên ý cười nghiền ngẫm, quay đầu nói:



- Ưu Tử có nhiệm vụ trong người, tiếp theo công tác trồng rừng chỉ sợ không thể tiếp tục, các ngươi còn có biện pháp nào đề cao cây bạch dương lớn lên nữa hay không?