Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 829 : Ai?

Ngày đăng: 15:06 18/04/20


Hắn từ trên biểu lộ nam tử này nhìn thấy vui vẻ, nhưng mà nhiều hơn chính là trêu tức, đúng, hắn chưa bao giờ thấy nam tử trẻ tuổi nào không kinh động bất cứ kẻ nào mà xâm nhập vào Thanh Ngõa Thai phòng thủ như thùng sắt này. (*Lúc trước đã sai lầm, Thanh Ngõa Thai là tên văn phòng tổng thống, còn Kim Chung Nghiệp mới là tổng thống, thành thật xin lỗi mọi người)



Hơn nữa hắn còn đang ở trong phòng làm việc của hắn, đang ngồi trên ghế sa lon. Trong đầu xuất hiện dự cảm xấu, sắc mặt Kim Chung Nghiệp biến đổi lớn, cơ hồ theo bản năng quay người nhìn qua công tắc màu đỏ trên bàn, hắn muốn báo động, nhưng mà không khí chung quanh cứng lại, Kim Chung Nghiệp mất đi khống chế thân thể, thân thể cứng ngắt, nội tâm của hắn sợ hãi sâu sắc.



Lúc này Diệp Dương Thành ngồi trên ghế sa lon đứng dậy, hắn nhìn qua chén trà trên bàn, thản nhiên đưa chén trà qua cho Kim Chung Nghiệp, nói:



- Trên thế giới này không bao giờ thiếu kẻ ngu dốt, cũng chưa bao giờ thiếu kẻ giáo huấn kẻ ngu dốt.



- Nhưng có kẻ ngu dốt bị giáo huấn, may mắn kéo dài hơi tàn, nhưng mà kẻ ngu dốt sau khi bị giáo huấn ngay cả cơ hội sống sót cũng không có.



Trong khi nói chuyện, Diệp Dương Thành đã xuất hiện trước mặt Kim Chung Nghiệp, hai người cách nhau chưa tới một mét.



Tay của hắn vỗ nhẹ lên gò má cứng ngắt của Kim Chung Nghiệp, cũng mặc kệ ánh mắt phức tạp của hắn, nói:



- Rất không may, lúc ta tiến vào văn phòng này, ngươi đã bị tuyên án tử hình, ngươi biết tại sao không?



Vừa nói xong, Kim Chung Nghiệp cảm giác thân thể cứng ngắt đã hòa hoãn không ít, hắn biết Diệp Dương Thành động tay động chân, nhưng mà hắn không thể nói ra câu nào, chỉ gian nan lắc đầu, miễn cưỡng gật đầu, hắn muốn biết mình cuối cùng làm cái gì.



Nam thư ký vừa rồi truyền lời của Thôi Thủy Nguyên, một giây sau nam tử ma quỷ này xuất hiện trong văn phòng làm việc của mình, hắn lại suy nghĩ, Diệp Dương Thành có phải cùng một đám với Thôi Thủy Nguyên hay không? Nếu như Diệp Dương Thành biết rõ hắn có suy nghĩ này, nhất định sẽ tán thưởng hắn thông minh lanh lợi.



Đáng tiếc Kim Chung Nghiệp căn bản không nói ra khỏi miệng, hắn có thể hành động chính là gật đầu hoặc lắc đầu.



Thấy Kim Chung Nghiệp gian nan gật đầu, khóe miệng Diệp Dương Thành vui vẻ càng dày hơn, hắn dùng khẩu âm không phải Seoul chính tông, nhìn Kim Chung Nghiệp nói:



- Ngươi muốn Hàn Quốc thay thế địa vị Nhật Bản tại Châu Á, đây chưa tính là chuyện không thê rlafm người ta tiếp nhận, dù sao mỗi người đều có dã tâm.




- Cùng đi thôi!



Thôi Thủy Nguyên thu hồi ánh mắt nhìn ra văn phòng tổng thống, điềm nhiên như không có việc gì nhìn qua nam thư ký, nói:



- Xế chiều này cùng là thời gian muốn trà!



- A?



Nam thư ký sững sờ, bối rối khoát khoát tay, cười khan nói:



- Ta còn có chút chuyện, cũng chỉ nói xin lỗi với ngài, lần sau có cơ hội sẽ đi cùng.



Thời điểm này hắn hận không thể tìm kẽ đất trốn đi, nàm dám chủ động góp bản thân vào?



Thư ký bối rối chưa dứt, cánh cửa văn phòng tổng thống bị người ta mở ra.



- Thôi Thủy Nguyên, ngươi dám uy hiếp ta? Ngươi to gan dám uy hiếp ta?



Ngay khi nam thư ký nghe được tiếng rống sau cánh cửa, một bóng người mau trắng nhay ra khỏi văn phòng, chỉ nghe hắn tức giận quát:



- Hay là ngươi định phản bội tổ quốc bây giờ?



Vừa thấy Kim Chung Nghiệp đi ra khỏi văn phòng, nam thư ký sắc mặt hiểu ra, nhưng mà lửa giận Kim Chung Nghiệp hiển nhiên là phát về phía Thôi Thủy Nguyên, cho nên hắn không dám lên tiếng, sợ không tốt sẽ dẫn họa vào người, bởi vậy hắn cúi đầu lui ra phía sau hai bước, chuyện của lão đại không liên quan tới mình, đây là tinh túy tự bảo vệ bản thân.