Chỉ Có Hoa Hồng Mới Nở Rộ Như Một Đóa Hồng

Chương 18 : Bạch nguyệt quang II (3)

Ngày đăng: 04:07 19/04/20


Vào ngày sinh nhật ba mươi ba tuổi của Hạng Tri Lam, Tôn Yến Ngữ đặc biệt tích cực rêu rao giúp hắn tổ chức. Sau đó lại làm chuyện đặc biệt ngu xuẩn: Tin tức phát khắp nơi. Dựa theo câu chuyện Tôn Yến Ngữ vô cùng đau đầu mà thuật lại, lúc đó đang ở trên weibo lựa chọn danh sách mời, tâm lý hoạt động là như thế này, cái này là bạn học cấp ba quan hệ không tệ, cái này là người quen của Hạng Tri Lam, cái này là lần trước còn ăn cơm chung… Vì vậy ngay sau đó liền đem Du Tiến Chu vào danh sách mời. Sau đó ý thức được chính mình đã phạm sai lầm, Tôn Yến Ngữ vội vàng báo cho Hạng Tri Lam một tiếng, chỉ sợ vào lúc đó tình cảnh trở nên lúng túng. Hạng Tri Lam nói không có chuyện gì.



Lần này tụ hội ngoại trừ bạn bè sau khi tốt nghiệp, bạn học cấp ba, bạn học thời đại học, còn có mấy người bạn trong lĩnh vực kinh doanh quan hệ khá tốt của Hạng Tri Lam. Nam nữ đều có. Hạng Tri Lam cho địa chỉ là một câu lạc bộ (Clubhouse) tư nhân, hắn bao một gian phòng khách rộng lớn, chuẩn bị một ít rượu, mang tính tượng trưng tụ họp một chút liền rời đi, dù sao nếu như không phải Tôn Yến Ngữ nhắc, Hạng Tri Lam căn bản không nhớ tới sinh nhật mình. Thời điểm còn thiếu niên cảm thấy hai mươi tuổi là điều rất xa xôi, bây giờ chớp mắt một cái, đã là ba mươi ba tuổi, trở thành một nam nhân trung niên. Hạng Tri Lam ở bên ngoài phòng khách rút một điếu thuốc, thở dài, đợi người đến.



Lúc Du Tiến Chu nhận được tin từ Tôn Yến Ngữ, nháy mắt run lên. Chốc lát, mới mím mím môi, như không có chuyện gì xảy ra mà trả lời: “Được.”



Sau lần nói chuyện kia, quan hệ hai người liền khôi phục trạng thái lúng ta lúng túng. Hạng Tri Lam nói hắn không cam lòng, Du Tiến Chu cũng không phải là người có lỗi. Du Tiến Chu tại bên ngoài phòng khách đụng phải Hạng Tri Lam, Hạng Tri Lam đang cùng bạn bè lâu ngày xa cách nhẹ nhàng đụng vai chào hỏi, rồi chỉ hướng đi vào bên trong, quay đầu lại nhìn thấy Du Tiến Chu, cũng cười cười chào một tiếng “Đến.”



Du Tiến Chu cũng cười: “Tôi còn tưởng rằng cậu không hy vọng tôi tới.” Du Tiến Chu đưa lễ vật lên, một cái hộp nhỏ ở bên trong được tỉ mỉ đóng gói.



Hạng Tri Lam: “Cậu là người duy nhất mà tôi đường hoàng nói chuyện yêu đương.” Cái xưng hô thân mật thời thiếu niên tại đầu lưỡi hắn lưỡng lự vài vòng, rốt cục vẫn là không có nói ra, hắn chỉ có thể cười một cái nói, “Nói chung, hoan nghênh.”



Du Tiến Chu tiến lên nhẹ nhàng ôm hắn, sau đó đi vào bên trong phòng khách.



Người tới không nhiều, quan hệ tốt nhưng không hẳn mỗi người đều rảnh rỗi, sau khi ngồi xuống, phục vụ đem rượu cùng món ăn bày lên. Hạng Tri Lam có chút buồn phiền. Cảnh tượng bữa tiệc ăn uống linh đình này thật giống như biến thành một buổi xã giao. Luc này Tôn Yến Ngữ còn chuẩn bị một cái bánh kem ba tầng, đủ màu sắc, bên trên còn cắm đầy cây nến, Hạng Tri Lam dở khóc dở cười. Cuối cùng cái bánh này cũng không động tới nhiều. Ăn uống được một lúc, Tôn Yến Ngữ như là có chút say rồi, cầm ly rượu lên, nói muốn mời Hạng Tri Lam một ly.


“Con mẹ nó, đây là mượn cớ sao? Ngươi muốn trả thù ta, hà tất đi thương tổn một người khác?!”



Hạng Tri Lam giật mình.



“Cậu ta và mẹ của cậu không giống nhau…” Hạng Tri Lam muốn nói, hắn và Nguyên Sơ là giao dịch theo nhu cầu mỗi bên, bọn họ trước sau tuân thủ nghiêm ngặt khoảng cách, nhiều năm như vậy, hắn cũng không biết tên thật của Nguyên Sơ gọi là gì.



Du Tiến Chu cơ hồ tức giận nở nụ cười, “Ngươi là khờ thật hay là giả ngu, ngươi không nhìn ra được sao, ngươi không thấy được cậu ta ——” Du Tiến Chu ngữ khí có chút tĩnh táo lại nói tiếp, “Cậu ta thích ngươi.”



Một tên nhân viên phục vụ chạy tới nói: “Hạng tiên sinh, vị bằng hữu kia của ngài, tại cửa té xỉu.”



Du Tiến Chu gần như khiêu khích cười nói: “Mẹ ngươi không phải hối thúc ngươi tìm đối tượng sao? Ta thấy cậu ta vô cùng tốt.”



——- 



Phần này mình đổi cách xưng hô của Du Tiến Chu đối với Hạng Tri Lam, từ “tôi – cậu” đổi thành “ta – ngươi” là bởi vì lúc này Du Tiến Chu đang tức giận, giống như bình thường nói chuyện thì kiểu như bạn bè còn khi tức giận thì mày – tao.