Chỉ Dẫn Của Phụ Huynh
Chương 23 :
Ngày đăng: 09:40 18/04/20
Sáu giờ sáng Quý Biệt mới quay lại, Châu Lâm Giang đang ngủ say bị cậu gọi dậy mở cửa.
Châu Lâm Giang vác đôi mắt nhập nhèm hỏi Quý Biệt rốt cuộc đã đi đâu, Quý Biệt nói vòng vo, rồi nói để cậu ngủ một chút.
Quý Biệt trông là đã đi tắm rồi, nhưng vẫn còn rất mệt, bước đi cũng chậm hơn bình thường, nếu không biết Quý Biệt không phải là người như vậy, Châu Lâm Giang đã cho rằng Quý Biệt đi tình một đêm.
Châu Lâm Giang bảo Quý Biệt ngủ trên giường mình, còn mình thì ra ngoài thu dọn.
Gala mừng xuân bắt đầu từ bảy giờ sáng, ngoại trừ Quý Biệt thì mọi người đều dậy cả rồi, mọi người vây quanh màn ảnh, vừa ăn vừa xem trực tiếp trên mạng.
Chưa tới mười giờ, Châu Lâm Giang nhận được một cuộc gọi bất ngờ.
Người gọi đến là Đoạn Trục.
Đoạn Trục khéo léo hỏi Châu Lâm Giang buổi trưa có thể thêm người không, Châu Lâm Giang nào dám không đồng ý, lập tức gửi địa chỉ sang cho Đoạn Trục, còn xuống lầu đón anh lên.
Quan hệ của Châu Lâm Giang và Đoạn Trục cũng xem là quan hệ tốt, hơn nữa ba của Châu Lâm Giang gần đây vừa vào làm quản lý cấp cao ở tổng công ty nhà Đoạn Trục, về tình về lý, Đoạn Trục đến đây anh ta cũng nhiệt liệt hoan nghênh.
Chỉ mười phút sau Đoạn Trục đã tới nhà Châu Lâm Giang, dừng xe bên đường, tuyết vẫn còn rơi, anh cầm ô đi ra.
Đoạn Trục vừa vào nhà, mọi người đều kích động hẳn lên, Đoạn Trục quá bận, không có nhiều thời gian tham gia hoạt động, nhưng mọi người đều có ấn tượng tốt về anh, anh vừa ngồi xuống, một đàn em liền nhịn không được hỏi anh chuyện diễn thuyết lúc trước.
Mười mấy người vừa xem trực tiếp vừa nói chuyện, đến nửa tiếng đồng hồ cuối cùng, Quý Biệt dụi mắt bước ra, cậu nhìn thấy Đoạn Trục, hỏi anh: “Sao anh tới đây?”
Châu Lâm Giang ở bên cạnh giật mình, mắt thấy Quý Biệt đi tới, ngang nhiên ngồi bên cạnh Đoạn Trục.
Sô pha không tính là dài, bên cạnh Đoạn Trục chỉ còn lại một chỗ trống rất hẹp, Quý Biệt và Đoạn Trục dán chặt chân vào nhau.
Bên cạnh Đoạn Trục còn có Châu Lâm Giang, nhưng anh không nhích về phía Châu Lâm Giang, chỉ dính sát vào với Quý Biệt.
Những người khác đều đang tập trung xem tiểu phẩm, Quý Biệt vừa chen vào, mắt cũng không nhìn vào màn hình, không nhìn ra ngoài, chỉ nói với Đoạn Trục: “Lấy sữa cho em với.”
Châu Lâm Giang cảm thấy Quý Biệt hơi bị quá đáng.
Bởi vì Đoạn Trục là một người mà khi tới gần ai họ cũng sẽ lịch sự lùi một bước, Châu Lâm Giang hiểu tính cách Quý Biệt, biết cậu không có ác ý, nhưng Đoạn Trục không biết điều đó đâu!
Quả nhiên, Đoạn Trục từ chối, anh nói: “Không được.”
Châu Lâm Giang cảm thấy vô cùng lúng túng, hắn rất muốn lập tức tha Quý Biệt đi, phổ cập cho cậu về tính cách của Đoạn Trục.
Châu Lâm Giang nghe xong câu này, ngẩn ra một hồi, não vẫn chưa xoay chuyển kịp, Quý Biệt đã mở mắt ra rồi.
Quý Biệt chống lên chân Đoạn Trục ngồi dậy, nhìn Châu Lâm Giang một cái, hỏi Đoạn Trục: “Hai người đang nói gì vậy?”
“Nói về tửu lượng của em.” Đoạn Trục nói.
Quý Biệt “ò” một tiếng, quay đầu nói với Đoạn Trục “Muốn về nhà”, nói xong dựa vào vai anh, nhắm mắt lại.
Đoạn Trục nhìn Châu Lâm Giang nói: “Vậy tôi đưa em ấy về nhà trước.”
Thấy Châu Lâm Giang không phản ứng lại, Đoạn Trục giải thích: “Tôi vốn tới đây để đón em ấy, tiện thể ngồi chơi một chút thôi.”
Đoạn Trục nửa đỡ nửa khiêng Quý Biệt xuống lầu, đặt ở ghế sau, hỏi Quý Biệt: “Sao uống rượu trái cây cũng say vậy hả?”
Quý Biệt hơi hé mắt ra, vòng tay qua cổ Đoạn Trục, nói với anh: “Thiếu gia, vào đây đi, đóng cửa lại.”
Đợi Đoạn Trục đóng cửa, cậu ngẩng đầu cắn môi Đoạn Trục, dùng đầu lưỡi liếm anh.
Trong môi Quý Biệt toàn là mùi vải, mang theo mùi chất cồn nhàn nhạt, ngọt đến mức hấp nóng cả buồng xe.
Hơn mười hai giờ đêm, Châu Lâm Giang tiễn mọi người về hết, khi chuẩn bị lên lầu, nhìn thấy xe Đoạn Trục bắt đầu lái khỏi bãi đỗ xe chung cư nhà mình.
Hắn đi chậm về phía thang máy, vừa lên tới lầu, hắn cuối cùng cũng nghiệm ra, cuối cùng cũng hiểu được hàm nghĩa của hai chữ “phụ huynh” trong miệng Quý Biệt.
Người nửa đêm gọi điện thoại cho Quý Biệt.
Hay là người cùng qua đêm với Quý Biệt, người mà Quý Biệt nói muốn đi tìm.
Người đưa bánh ngọt và sữa cho Quý Biệt.
Người khiến Quý Biệt vì lo sẽ tức giận mà sắc mặt thay đổi, khiến Quý Biệt cẩn thận từng li từng tí.
Người không cho Quý Biệt uống rượu, lại đưa rượu cho Quý Biệt.
Người trong lòng của Quý Biệt.
- TOÀN VĂN HOÀN-