Chị Dâu Em Chồng

Chương 35 : Chẳng có lấy một danh phận

Ngày đăng: 11:33 19/04/20


Giống như mẹ Hoài, ba Niệm sau khi biết về sự hiện diện của Hạt Mầm cũng bị đơ mất một lúc. Ba cầm tờ giấy và tập ảnh trên tay săm soi từng li từng tí, đọc đi đọc lại, xong còn tự véo má mình xem có phải đang mơ không? Chắc không đâu nhỉ? Chuyện đêm qua cũng chẳng phải mơ, chắc Hoài nói với cậu nhưng cậu lim dim ngủ mất. Thảo nào sáng nay cô ấy bực cậu. Bực là đúng, ai kêu cậu không tinh ý nhận ra người ta đang nghén, bị trêu một trận cũng đáng đời. Ai đó hứng khởi phi như bay xuống gặp người thương. Mẹ em bé thấy ba em bé liền trả đũa bằng cách không thèm ngẩng mặt lên nhìn. Ba em bé đóng sầm cánh cửa, phấn khích lôi mẹ em bé tống vào gian trong ôm ôm ấp ấp.



- Ơ ghét con thì đừng ôm mẹ, bỏ ra đi.



- Xin mà...lúc sáng đây ăn nói xằng bậy đấy tha cho đây với, đây biết tội rồi. Đây xin thề sau này không dám vọng ngôn nữa, cho người ta thăm con xíu đi mà.



- Thôi thăm nom làm gì? Phiền hà!



Chị Hoài làm mình làm mẩy. Mặc kệ chị làm màu, Niệm đặt chị ngồi trên giường, Niệm ngồi bệt luôn xuống sàn, áp tai lên bụng chị nghe ngóng.



- Ơ sao nó không đạp?



- Dở à? Nó mới bé xíu như Hạt Mầm đạp sao được mà đạp? Phải thành hình thành hài đã chứ.



Chị chẹp miệng chê Niệm ngốc. Niệm thì vẫn cứ ngây ra như bị say nắng, nó tò mò vén áo chị lên, hết sờ sờ tay vào bụng chị lại hôn hôn thơm thơm rõ âu yếm.



- Kỳ diệu nhỉ? Cứ tưởng đằng ấy không biết chửa.



- Thì giờ biết rồi đó, giỏi không?



Chị vênh mặt hỏi, Niệm xoa bụng chị khen mẹ nó giỏi ghê lắm luôn. Từ nãy tới giờ Niệm cứ như bị trúng bả cười ý, cười hoài cười mãi, cười đến nỗi không khép được miệng, chị thấy thằng nhóc cười cũng cười cười theo, hai đứa dở vừa nhìn nhau vừa cười. Đôi gò má chị hồng hồng, chị búng trán Niệm, cậu trẻ con mách em bé:



- Hạt Mầm ơi mẹ Hoài bắt nạt ba.



Bé con còn chưa nói được thằng ba đã áp tai vào bụng con mẹ tự biên tự diễn:



- Hạt Mầm bảo gì ba cơ? Hạt Mầm bảo là mẹ Hoài phải hôn ba Niệm đền bù á? Rồi, ba biết rồi, ba sẽ chuyển lời. Mẹ Hoài nghe thấy chưa nhỉ?



- Chưa, chẳng nghe thấy gì hết.



Chị tỉnh bơ đáp. Có đứa vén áo chị lên cao hơn, bàn tay nóng ấm luồn qua lớp vải ren thân thuộc, xoa xoa, cọ cọ xung quanh trái đào căng mọng hại chị bủn rủn hết cả người, đành phải cúi xuống hôn môi ai kia một cái thật lâu mới được buông tha. Lần nào hôn chị xong Niệm cũng ăn vạ thôi, kêu hôn vậy chưa đủ, đúng kiểu được chiều đâm ra sinh nhõng nhẽo, cứ phải để chị xoắn tai cho phát mới ngoan ngoãn chịu đứng dậy đi về. Chị đã dặn Niệm ra ngoài phải giữ ý giữ tứ rồi mà nó vẫn điềm nhiên thơm má chị.



- Hâm à? Nhỡ ai nhìn thấy không hay.



- Mấy tháng nữa đấy chửa ễnh bụng ra thì sớm muộn gì mọi người chả biết. Định giấu chuyện yêu đây không lẽ đấy muốn tuyên bố Hạt Mầm là con của người khác?



- Đây đâu có thần kinh mà lấp liếm kiểu đó. Thực ra đây không có ý định giấu nữa, nhưng đây ngại. Giá kể đấy không phải người điều hành của NIEM Group thì đây sẽ thoải mái bày tỏ tình cảm với đấy giống như mấy đồng nghiệp đang yêu nhau trong công ty. Nhưng đấy đứng ở vị trí cao quá, đây ghét cảm giác bị người khác nhòm ngó.



Niệm nghe chị phân tích liền gật gù bảo:




- Pha cho đấy đâu mà thèm với chả không? Pha cho Hạt Mầm mà! Mẹ Hoài dậy mau lên...em bé khát rồi...mau!



Ghét nghe Niệm lèo nhèo nên chị nhổm dậy tu ực cốc sữa cho xong chuyện, còn chưa kịp nằm xuống nó đã nhanh tay kéo chị vào lòng, ôm chị thật chặt, cười cười hỏi:



- Giận người ta à?



- Gái xấu nào dám giận ai?



Chị càu nhàu, Niệm thở dài thừa nhận:



- Thực ra đằng này xoá ảnh không phải vì đằng ấy xấu, mà là do đằng này ghen, được chưa?



- Ơ nói cái gì người ta nghe không rõ, nói lại coi.



Chị cố tình trêu tức, Niệm quát ầm lên:



- Đấy đẹp, đây ghen. OK?



- Ghen tuông thì cũng phải kiêu kỳ lên xíu chứ, cái mặt cứ xị ra như vậy kém sang lắm.



- Ừ. Đây kém sang vậy thôi.



Niệm lườm chị rồi bỏ xuống dưới. Ngoài hay làm phiền bác sĩ ra thì Niệm còn có thú vui xem sách mẹ và bé, thấy loại rau nào tốt cho bà bầu liền gọi người ta đem tới. Chị bảo để lát chị làm cho nhưng Niệm mặc kệ, cặm cụi ngồi ngặt rau một mình. Chị biết thừa người ta giận, đang định xuống dỗ thì lại thấy có em gái gửi hình bốc lửa vào máy Niệm. Chị nóng máu xoá hình, em kia mặt dày gọi đến nũng nịu:



- Anh Niệm xem hình rồi à? Đẹp nhỉ anh nhỉ?



- Là chị xem, đẹp bình thường. Chị xoá rồi.



- Chị...chị nào ạ?



- Chị người yêu anh Niệm chứ chị nào?



Chị đã ra mặt vậy rồi mà con bé còn dám láo:



- Dạ chị, còn em là người anh Niệm yêu nha chị. Chị chuyển máy cho em nói chuyện với anh một xíu.



- Anh Niệm đang bận nhặt rau dưới lầu nên chị không tiện chuyển máy em ạ. Nhưng em thích thì chị mời em ghé qua nhà chị chơi, hai anh em vừa nhặt rau vừa nói chuyện cho nó vui cửa vui nhà!