Chí Tôn

Chương 1 : Tinh Hải Long Cung Thương Lam Long, chí nguyện to lớn không cam lòng dưới tán cây (t

Ngày đăng: 23:31 20/04/20


Quyển 1: Thư Gia Đảo.

Thiên cổ giang sơn, vô số phong lưu. Gió táp mưa xa, cửu châu như họa.



Tinh Châu trong Cửu Châu, to lớn vô bờ bến, từ trên nhìn xuống đều là biển rộng bao la. Hòn đảo nhiều như châu ngọc, giống như cảnh đẹp chốn tiên cảnh. Nhân văn phồn hoa, mặc cho sóng lớn vần vũ, muôn đời tranh đấu cầu sinh, cũng từ đó anh hùng hào kiệt xuất hiện lớp lớp.



Giữa quần hùng hào kiệt, có Hải Long Vương Khương Bác xưng hùng, xưng bá cả vùng biển, bễ nghễ thiên hạ. Lúc hắn gần chết, cảm thấy không có người kế tục. Vì vậy bố trí mật tàng Tinh Hải Long Cung, chờ người hữu duyên, truyền thừa y bát của mình.



Tin tức truyền ra, dẫn phát vô số sóng to gió lớn. Vô số người, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, tốn nhiều tâm huyết và tuổi thanh xuân, chính là muốn tìm được Tinh Hải Long Cung, kế tục trở thành Hải Long Chi Vương.



Sở Vân chính là một người trong số đó.



"Thiên địa huyền diệu hải để tàng, thần tinh dẫn độ vô sổ quang."



- Hải Long Vương Khương Bác chỉ để lại câu này làm manh mối, vô số người vì thế mà suy nghĩ vỡ đầu, thậm chí vì tầm bảo mà táng gia bại sản, cửa nát nhà tan. Nhưng một trăm ba mươi năm sau, Tinh Hải Long Cung vẫn vô tung vô ảnh. Nhưng hôm nay! Đã được Sở Vân ta tìm thấy!



Nước biển màu lam nhạt ở bên cạnh hắn bắt đầu khởi động. Ánh sáng lưu chuyển, giống như mộng như ảo. Xuất hiện trong tầm mắt, chính là một rừng san hô, cát trắng như tuyết tràn ngập dưới biển, hình thành từng mảng kim hỏa năm màu.



Sở Vân đứng trước cửa Long cung, trong nội tâm rất kích động.



Hắn ngắm nhìn bốn phía, biết rõ những cây san hô này, đã bị Hải Long Vương Khương Bác bố trí thành một mê trận cực lớn. Muốn đi thông nơi đây, phải đợi ánh trăng biến mất, bầu trời đêm đầy sao sáng chói, mượn nhờ ánh sáng của các vì sao chỉ đường trên mặt biển.
Năm đó, lúc Hải Long Vương gần chết, đã sống ở chỗ này. Một đời Vương giả, là nơi sinh hoạt lúc chiều tàn.



Sở Vân âm thầm ngạc nhiên, khảo hạch trong dự liệu, không có xuất hiện.



Theo lý thuyết, Tinh Hải Long Cung, là nơi truyền thừa của Hải Long Vương Khương Bác. Ít nhất cũng phải xếp đặt vài đạo khảo nghiệm, khảo nghiệm người được truyền thừa.



Nhưng mà nghĩ lại, Khương Bác từ trước tới nay đều không câu nệ tiểu tiết, khoan hồng độ lượng, phóng khoáng không thích bị trói buộc mà nổi danh. Sở Vân cũng cảm thấy thoải mái.



Hắn vừa tới tiền điện, đã bị cảnh tượng trong điện cảnh kinh ngạc ngây người.



Chính giữa cung điện rộng rãi, hai toà núi nhỏ. Đều cao mấy trượng, bên trái là một tòa hắc quang bóng loáng, tất cả đều là Địa Sát Thạch Tệ. Bên phải thấp hơn một ít, bạch quang chiếu rọi, tất cả đều là Thiên Cương Thạch Tệ.



Địa Sát Thạch Tệ, Thiên Cương Thạch Tệ đều là tiền thông dụng của Cửu Châu. Hai tòa núi này, là một khoản tài phú cực lớn!



Sở Vân thầm ước đoán, chỉ ngọn núi Địa Sát Thạch Tệ, có thể mua một tòa hải đảo cấp Trấn, lập nhiều cơ nghiệp kiên cố truyền thừa cho đời sau. Không cần phải nói đến ngọn núi Thiên Cương Thạch Tệ.



- Hải Long Vương Khương Bác chính là bá chủ một phương, là Vương của biển. Theo lý thuyết thân gia phải có thạch tệ hơn xa nơi đây. Nhưng hắn thường vung tiền như rác, trọng nghĩa khinh tài. Chỉ để lại những khoản tài phú này, cũng có thể hiểu được.