Chí Tôn

Chương 117 : Lại bị cự tuyệt, dịch bệnh bạo phát (hạ)

Ngày đăng: 23:32 20/04/20




Chỉ là kiếp này, Sở Vân tới Thiên Ca Thư Viện, chiếm trước cơ duyên của hắn, đã khiến Nhan Khuyết dừng lại tại bước cuối cùng này.



Nếu tính toán cẩn thận từ đầu tới cuối, kỳ thực còn phải cảm tạ Kim Bích Hàm. Nếu như không phải có Phỉ Thúy Mộng Cảnh của nàng, Sở Vân đã không tinh tiến thủ ấn, cũng sẽ không có chuyện Bạch Mi Đan Sư cho rằng thiên phú của Sở Vân cực tốt, do đó truyền xuống thủ ấn Bát Đoạn Cẩm cho hắn.



Ảo diệu trong đó chỉ có một mình Sở Vân biết rõ ràng. Những người khác đều tỉnh tỉnh mê mê.



- Nếu như thế, Nhan Khuyết thua dưới tay chủ công cũng không tính là oan uổng, Nhan Khuyết phục rồi!



Cảm khái một lúc lâu, Nhan Khuyết than thở với Sở Vân.



Sở Vân cười cười:

- Ngươi đây là khẩu phục tâm không phục, đáy lòng còn có chút không cam, còn có một chút khí vị, cũng là thường tình của con người, ta lý giải ngươi. Kỳ thực ngươi tới vừa lúc, ta hiện tại đang đối mặt với khó khăn, cần ngươi bày mưu tính kế.



Đối với câu nói của Sở Vân, Nhan Khuyết không biện giải, chỉ ôm quyền:

- Chủ công cứ nói, Nhan Khuyết làm hết sức.



Lúc này, Sở Vân đã phân tích một lượt về chuyện tình giữa Thư gia đảo và Trữ gia đảo, còn có bệnh dịch Bích Lạc Hải Đái, lớn nhỏ không bỏ xót.



Nhan Khuyết rơi vào trầm tư.



Sắc mặt Sở Vân bình tĩnh, làm như vậy chỉ là thử thách tài trí của Nhan Khuyết mà thôi. Sở Vân cũng biết, Nhan Khuyết của hiện tại so với "toán kế vô khuyết" kiếp trước còn có một đoạn thời gian ma luyện. Chỉ là kiến nghị của hắn nói ra có thể gây cho mình chút linh cảm cũng không chừng.



Sở Vân thuần túy ôm thái độ như vậy hỏi lại, nhưng thực không ngờ chính là, sau một lúc, Nhan Khuyết ngẩng đầu lên, đáp lại:
Muối biển khác với xa xỉ phẩm, chính là nhu yếu phẩm phải có trong sinh hoạt. Nếu như sinh hoạt cơ bản nhất của đảo dân không được thỏa mãn, nhất định có khả năng rất lớn dẫn phát bạo động.



- Đảo chủ, lão hủ cho rằng thị trường bạo động, dẫn tới kinh tế tổn thất vẫn chỉ là thứ yếu. Then chốt chính là lượng muối dự trữ của Trữ gia đảo chúng ta không không đủ. Lực lượng quân sự của Trữ gia đảo chúng ta bạc nhược, nếu như đảo dân xuất hiện bạo động, chỉ sợ…

Một vị tộc lão lão luyện thành thục lo lắng nói.



Trữ gia đảo chủ nghe xong, suy nghĩ một chút, một cỗ lạnh lẽo bốc lên trong lòng, trán đổ mồ hôi lạnh:

- Đích thực là như vậy, Trữ gia đảo chúng ta từ trước tới nay lấy kinh thương là chính, lực lượng quân sự không quá mạnh. Ta quyết định, không tiếc đầu tư lớn, thu mua muối biển các thị trường, ổn định thế cục Trữ gia đảo. Thứ hai, nghiên cứu các cách khai thác muối biển khác, cố gắng tự cung tự cấp. Ba, ban bố treo giải thưởng lớn, thông báo tuyển dụng luyện đan sư, luyện chế đan dược đặc hiệu nhằm vào dịch bệnh!



- Rõ!

Các tộc lão cùng kêu lên đồng ý.



Trữ gia đảo chủ nhìn sắc mặt mọi người đều ngưng trọng dị thường, bỗng nhiên cười nói:

- Mọi người không nên gánh vác quá lớn, chúng ta không xong, còn có người không xong hơn cả chúng ta. Thư gia đảo đoạn thời gian trước khai phá rất nhiều diêm trường. Dịch bệnh lúc này đối với Thư Thiên Hảo có tính đả kích lớn nhất.



Ngừng lại một chút, âm điệu Trữ gia đảo chủ giương lên, cổ vũ nhân tâm nói:

- Chư vị! Vượt qua đoạn thời gian khó khăn này đi. Đây chính là khảo nghiệm của ông trời đối với chúng ta, cũng là kỳ ngộ thật lớn. Thư gia đảo đã có hơn phân nửa rơi vào trong túi chúng ta rồi!



- Ha ha, đúng vậy, vì sao ta lại không nghĩ tới đây.



- Thư Thiên Hào so với chúng ta còn thảm hơn gấp vạn lần, thực sự thương cảm!