Chí Tôn
Chương 121 : Luận ba thắng ba bại, âm ba cuồng phong tiễn (thượng)
Ngày đăng: 23:32 20/04/20
Nhan Khuyết xác thực là bị chấn động vô cùng triệt để rồi.
Vừa nghĩ tới một màn vừa rồi, hắn hầu như cho rằng chính mình lâm vào ảo cảnh. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Hắn ngây người đứng tại chỗ, nguyên bản trong lòng cất giấu một cỗ khí vị không cam, có chút bất tri bất giác tiêu tan hơn phân nửa.
Sở Vân đi phía trước, hắn vô thức sải rộng bước tiến. Nhìn theo bóng lưng của Sở Vân, trong mắt hắn có khiếp sợ, có nghiên cứu tìm tòi, có hiếu kỳ.
Hắn không khỏi liên tưởng tới, tình cảnh một khắc trên đỉnh ngọn núi trước kia, quang huy màu vàng bao phủ toàn thân Sở Vân, phụ trợ hắn tỏa sáng giống như thiên thần.
Có chút bất tri bất giác, bóng lưng của Sở Vân phảng phất giống như biến thành một vầng thái dương. Trong mắt của Nhan Khuyết, tỏa sáng quang minh, rộng rãi bay lên.
Bản thân hắn đi theo phía sau Sở Vân hình như bước lên một con đường tràn ngập ánh sáng, có cảm giác tiền đồ không thể hạn lượng.
Khẽ lắc đầu, Nhan Khuyết xua đi ảo giác trong lòng, hắn không tự giác được nháy mắt mấy cái, hít sâu một hơi thở, lúc này tâm tình trong lòng vô cùng phức tạp:
"Có vẻ như chính mình đã bái lạy một chủ công vô cùng khó lường a…"
Đấu trường trong núi, kín người hết chỗ.
Từ lúc Sở Vân hoàn thành nhiệm vụ truyền thừa, đại quân thảo phạt lấy tốc độ vô cùng rõ ràng dần dần giảm xuống. Thời điểm Sở Vân rút thăm cũng thường xuyên bớt được thời gian. Các thư sinh trẻ tuổi này đều có ngạo khí, không muốn chịu thua mất mặt, vì vậy tìm đủ các loại lý do, "không nghĩ qua là", "bất đắc dĩ", cuối cùng vắng mặt.
Hoa Anh chậm rãi nói, chuyện trò vui vẻ. Thần thái của hắn bình tĩnh thong dong, tiêu sái lỗi lạc. Tỏa ra một cỗ cảm giác nắm giữ thế cuộc trong tay, khí độ phi phàm bày mưu tính kế.
Trữ Y Y nghe được phân tích của hắn, thân thể mềm mại rung động, trong lòng dâng trào, kích động hầu như không thể kiềm chế được.
- Công tử từ trước tới nay trí mưu xuất chúng, ngày hôm nay Trữ Y Y chân chính lĩnh giáo.
Xem ra muốn bại Sở Vân phải nhờ vào Hoa công tử xuất thủ.
Đối mặt với lời tán thán chân thành của giai nhân, Hoa Anh tự đắc cười cười:
- Đâu, kỳ thực mưu kế chỉ là nhân tâm mà thôi. Trên lịch sử, mưu kế thành công đều là lợi dụng nhân tâm. Nếu như người bị phẫn nộ, hoặc là tham lam che đậy hai mắt lý trí. Cho dù là bẫy rập nông cạn nhất hắn cũng sẽ cắm đầu vào. Nhìn thấu nhân tâm là có thể chiến thắng!
- Lực lượng nhân tâm thực sự đáng sợ, Sở Vân hoàn thành nhiệm vụ truyền thừa, kỳ thực thu được chỉ là một hạt giống Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ, thế nhưng bởi vì được công nhận là học sinh ưu tú nhất, rất nhiều người cam nguyện mượn cớ, đình chỉ khiêu chiến.
Đây là nhân tâm a!
Hoa Anh có cảm mà phát, nhãn thần lóe lên như sao kim, tướng mạo âm nhu lúc này có chút tuấn dật bất phàm.
Trữ Y Y cũng rất không lý do run lên, trong lòng tràn ngập chờ mong.