Chí Tôn

Chương 14 : Xếp đặt mượn lực, Mị Ảnh U Hạt Bức (Thượng)

Ngày đăng: 23:31 20/04/20




Lại một tiếng trầm đục.



Đại thụ run rẩy, cành lá lay động, phát ra tiếng rì rào vang động một hồi. Trên thân cây năm người ôm không hết vừa thô vừa to, lúc này xuất hiện một cái hố nhỏ. Lợi Trảo Hầu bị khảm vào bên trong, vài giây qua đi, mới rơi xuống đất. Thân hình nó run rẩy, thất khiếu chảy máu, đôi mắt màu đỏ của nó lóe ra hào quang dữ tợn.



- Mẹ kiếp, con khỉ này có đạo pháp Thị Huyết gia trì, đúng là khó chơi.



Chòm râu dài chửi bới một tiếng, sau đó lại chỉ huy Tửu Tao Cẩu.



- Xông lên đi, tiếp tục chiến đấu!



- Uông!



Tửu Tao Cẩu nghe được mệnh lệnh, tinh thần phấn chấn, lại bay tới, móng vuốt điên cuồng tiếp tục chiến đấu với Lợi Trảo Hầu.



Lợi Trảo Hầu là tiểu yêu thú có tu vi mười hai năm, mà Tửu Tao Cẩu có tu vi mười bốn năm, không chỉ như thế, lại được ngự yêu sư chỉ huy, kết quả của cuộc chiến này đã định. Sở Vân ở một bên lẳng lặng quan sát, nhìn thấy tình cảnh này, trong nội tâm kết luận.



Nói chung, yêu thú có trí tuệ của ngự yêu sư chỉ huy thường thường sẽ vượt qua chênh lệch trình độ tu vi nhất định, thành công khiêu chiến yêu thú hoang dại. Hôm nay tu vi của Lợi Trảo Hầu kém Tửu Tao Cẩu hai năm, kết quả không cần nói cũng biết. Đọc Truyện Online



Mắt thấy tình cảnh của Lợi Trảo Hầu càng trở nên không ổn, Sở Vân không dám tiếp tục ở bên cạnh nhìn nữa, lén lút rời khỏi chiến trường này, chạy vào trong chỗ sâu của rừng rậm.



- Đối phương có hai ngự yêu sư, tám gã đại hán, đội hình cường đại như thế, chỉ cần động một ngòn tay, ta sẽ biến thành mây khói. Tuyệt đối không thể liều mạng với bọn họ. Hiện giờ xem ra, chỉ có thể dùng trí!
Viên đan dược kia, chính là yêu nguyên đan. Yêu thú ăn vào, có thể bổ sung yêu nguyên. Yêu thú không có yêu nguyên, thì không cách nào thi triển đạo pháp yêu thuật.



Sau một lát, mắt tam giác cảm nhận được yêu nguyên trong cơ thể Lục Đạo Đường Lang, đang chầm chậm tăng lên. Hắn thoả mãn gật đầu, trong mắt hiện ra thần sắc đau lòng.



Viên đan dược này với hắn mà nói, giá cả rất đắt đỏ. Ngày bình thường hắn sẽ cho Lục Đạo Đường Lang tự hành thổ nạp nguyên khí, bổ sung yêu nguyên trong cơ thể. Nhưng vào lúc này, không cho phép hắn làm thế, hắn phải nắm chặt thời gian, đuổi giết Sở Vân.



- Hắc hắc, ngươi rất đau lòng a.



Chòm râu dài liếc mắt nhìn mắt tam giác, lại nhìn Tửu Tao Cẩu của mình. Vết thương chồng chất, lè lưỡi thở hồng hộc, máu trên người đã biến thành màu đen, dính chặt vào lông của nó, chật vật không chịu nổi.



Chòm râu dài cũng có đan dược trong ngực, nhưng không phải lúc vạn bất đắc dĩ, hắn không nở lấy ra sử dụng.



- Mẹ nó, nếu lần sau gặp được yêu thú cản đường, không bắt được tiểu tử kia. Lão tử đành phải sử dụng đan dược.



Trong mắt chòm râu dài lóe ra mực quang dữ tợn. Đuổi bắt Sở Vân, hắn cho rằng rất nắm chắc, nhẹ nhõm đến cực điểm. Nhưng chuyện này lại phát sinh vượt ra ngoài dự kiến của hắn. Hiện giờ bóng dáng Sở Vân còn chưa thấy, bên phía hắn đã chặt vật không chịu nổi rồi.



- Tiếp tục đuổi theo! Đuổi bắt tiểu tử kia, lão tử chặt tay của hắn, cắt trym của hắn, chặt bỏ hai cái chân chó của hắn!



Chòm râu dài càng nghĩ càng phẫn nộ, mình đường đường là một ngự yêu sư, đã lấy đi ít nhất một trăm tám mươi mạng người, đêm nay vì đuổi giết một tên tiểu tử chưa mọc lông mà thành ra loại bộ dạng này, chuyện này làm sao hắn chịu nổi.