Chí Tôn

Chương 162 : Khúc mắc của Kim Bích Hàm, Hoa Anh đến cướp người

Ngày đăng: 23:32 20/04/20


- Sở Vân, món nợ giữa hai chúng ta còn chưa thanh toán hết. Tự nhiên muốn dựa vào Tiễn thuật, đoạt được danh hiệu đội đứng đầu Tinh Thánh đại xạ lễ sao? Ngươi quên mất Thiếu đảo chủ Hoa gia ta sao?



Thiên Ca Thư Viện, bãi bắn bia.



Đinh linh linh...



Những phong linh nhẹ nhang, giương cánh bay lượn phía trên bãi bắn bia. Đừng thấy loại tiểu yêu thú này có vẻ ngoài ngây thơ, thân thể xanh biếc, khi bay ở không trung đặc biệt phát ra những tiếng động tựa phong linh. Trên thực tế, cái gì chúng nó cũng ăn,

sinh sản rất nhanh, là tai hoạ lớn nhất trong trong nông điền Chư Tinh Quần Đảo.



- Tiểu Bạch vũ.

Sở Vân khẽ quát một tiếng, giương cung cài tên. Mũi tên ở không trung nổ tung, hình thành một mảnh quang vũ, xoát một tiếng, cả đàn Khinh Vũ Phong Linh rơi xuống, chỉ còn lại có hai ba con bỏ trốn mất dạng.



Bạch quang chợt hiện, khi xác chúng rơi xuống liền hình thành yêu tinh. Cuối cùng bịch bịch rơi trên mặt đất, giống như một trận mưa yêu tinh.



- Tinh Quang Nhất Thiểm.

Sở Vân chuyển phương hướng, lại bắn ra một mũi tên. Tinh mang màu lam chợt lóe ra trên không trung, chuẩn xác nhắm vào tấc thứ bảy của một con Loa Toàn Manh Xà.



Toàn thân con Loa Toàn Manh Xà có hai màu đen hồng giao nhau vằn vện, quỷ dị diễm lệ. Nó chẳng phân biệt được đầu đuôi, hai đầu đều nhọn, có khả năng đặc biệt là đào hố trên mặt đất. Năng lực khôi phục của nó rất mạnh. Cho dù bị chém đứt hoàn toàn thành hai đoạn, cũng có thể tự lớn dần. Nhược điểm duy nhất, chính là tấc thứ bẩy. Chỉ có bắn trúng nơi đó, mới có thể một đòn trí mạng.



Một mũi tên của Sở Vân khiến, Loa Toàn Manh Xà bị mất mạng, hóa thành yêu tinh.



- Tiễn pháp tốt!



- Một đòn trí mạng, hội trưởng không hổ danh là hội trưởng.


Giương cung cài tên, hưu một chút, bay vụt đi ra ngoài.



Mũi tên bay giữa không trung liền hóa thành một sợi tơ màu hồng nhạt bay lượn uyển chuyển. Hoàn toàn phải không bay thẳng tắp, như theo gió mà di chuyển, lướt gió tung bay.



Mười con Loa Toàn Manh Xà nằm ở vạch phấn bị số bạch quang tương ứng bắn trúng, cuối cùng trên mặt đất chỉ còn lại mười miếng yêu tinh.



Toàn trường yên tĩnh.



Đại thành Tiễn kỹ của Hoa Anh, làm cho người ta có cảm giác kinh diễm.



Sở Vân cũng không nhịn được, ánh mắt chăm chú nhìn Hoa Anh. Chỉ liếc mắt một cái, hắn đã biết sau khi đối phương bại trận đã hăng hái cố gắng. Hiện giờ cuối cùng đã đột phá bình cảnh, lên tới cảnh giới Tiễn thuật đại thành.



- Trận khảo hạch đầu tiên ở Tinh Thánh đại xạ lễ, chính là thi về phạm vi công kích.

Chẳng qua đối tượng không chỉ có một đàn, còn có mũi tên của đội ngũ đối thủ cạnh tranh. Lần khảo hạch thứ hai, khảo nghiệm tiến công chuẩn xác. Nhưng dưới áp lực, ai cũng có thể phạm sai lầm. Sau đó, trong đoàn đội có được một Tiễn thủ có thể có hơn một

mũi tên, hiệu quả như thế nào? Các vị hãy suy nghĩ một chút.



Trong ánh mắt kinh sợ của mọi người, Hoa Anh thu hồi Bách Hoa cung, thản nhiên đi đến trước mặt mọi người, mang theo vẻ mặt tự tin thong dong mỉm cười.



- Từ trước tới nay, trong Tinh Thánh đại xạ lễ sẽ có ít nhất ba vị quốc chủ đích thân tới thăm.

Các thư sinh năm cuối, nếu lúc đó mọi người có thể biểu diễn tốt tài năng của mình, được quốc chủ triệu tới gặp mặt, sau này một bước lên mây. Tất nhiên điều này không phải nói chơi. Các vị suy nghĩ kỹ một chút. Cơ hội này khó đến mức nào.



Hoa Anh nói một hồi, lời lẽ sắc bén khắc sâu vào lòng người, lập tức khiến nhóm thư sinh năm cuối đều không tự chủ được, châu đầu ghé tai nhau.