Chí Tôn

Chương 166 : Quay về đi! Chắc chắn thành công (hạ)

Ngày đăng: 23:32 20/04/20




Hắn muốn đối mặt với kiếp trước của mình, đối mặt với toàn bộ những đau đớn và hối hận, không cam lòng và tự ti.



Hắn muốn đuổi theo!



Hai mươi ba năm hèn mọn, hai mươi ba năm thất bại.



Hắn há miệng, thở hổn hển, mưa chảy ngược vào miệng. Trong tầm nhìn mơ hồ, xuất hiện hình bóng khốn khổ của Kim Bích Hàm.



Giờ phút này trở nên rất dài. Thế giới đều u ám, gió táp mưa sa, tiếng ồn ào cũng dần dần biến mất. Trong mắt Sở Vân chỉ còn lại có hình bóng phía trước.



Kiếp trước, bóng dáng của hắn, như chồng khít lên bóng dáng của Kim Bích Hàm.



Kiếp này của mình, dường như cách thân hình phía trước xa như vậy, lại gần như vậy.



Đây là con đường mà lòng người phải trải qua.



Ào ào...



Bên tai giống như chỉ nghe nhìn thấy tiếng thở gấp của mình, và tim đập bịch bịch. Sở Vân cắn răng, hít mạnh một hơi, bước chân dài hơn.



Đuổi theo!



Hắn nắm lấy cánh tay của Kim Bích Hàm.



Kim Bích Hàm kinh ngạc, nhìn lại. Thì ra là Sở Vân!



- Sao lại là huynh? Buông tay.

Thanh âm của nàng uể oải, bị tiếng gió tiếng mưa rơi thổi bạt đi cơ hồ không nghe rõ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



- Thạch Gia Minh, ngươi hãy nghe ta nói, ta đã thất bại qua!

Sở Vân gào lớn. Mưa như trút nước, hắt vào mặt hắn. Hắn cơ hồ không mở được mắt.



Gió thỏi điên cuồng, há miệng ra mưa liền chảy ngược vào.


Kim Bích Hàm nhấp hé miệng, đôi mắt đẹp tiều tụy nhìn Sở Vân:

- Vậy nhờ huynh dạy cho ta tư thế bắn tên của huynh.



- Tư thế? Không có vấn đề. Đây là điều dễ học nhất.

Khóe miệng Sở Vân cong lên, mỉm cười, bắt tay vào dạy Kim Bích Hàm.



Tay Kim Bích Hàm, nhỏ xinh trắng nõn, mềm như không có xương. Tay Sở Vân trùm phía ngoài cánh tay Kim Bích Hàm, trong ngực dán phía sau lưng của nàng:

- Chính là bắn như vậy.



Khi nói chuyện, hai tay kéo tay Kim Bích Hàm kéo cung bắn tên.



Vèo.



Mũi tên thẳng tắp, bắn về phía trời cao, rất nhanh không thấy bóng dáng.



Kim Bích Hàm cơ hồ bị Sở Vân ôm vào trong ngực, hai gò má vô cùng mịn màng tuyết trắng, không nhịn được thoáng ửng hồng.



Hơi thở của Sở Vân chạm vào vành tai và tóc mai của nàng. Nàng cảm thấy thân thể của chính mình, bỗng nhiên có cảm giác yếu đuối bất lực.



Sở Vân cũng buông lỏng tay, lui về phía sau một bước:

- Hiểu chưa?



- Ừ.

Kim Bích Hàm nhẹ thở một hơi, trong lòng nhanh cố gắng trấn tĩnh, khẽ gật đầu.



- Vậy bắt đầu luyện tập đi.

Sở Vân cười cười. Theo hắn thấy, tính cách của Kim Bích Hàm không tồi, cũng rất có tài hoa. Mấu chốt là tính tình của hắn, rất giống tính của mình kiếp trước.

Hiện giờ đối phương vô cùng tin tưởng, với nền tảng Tiễn thuật của hoàng gia, dùng tư thế bắn tên mới, học tập Tiễn pháp mới, tốc độ phát triển nhất định sẽ cực nhanh.



- Xem kia, hội trưởng đang dạy cho Thạch Gia Minh học bắn tên kia.

Không ít người đều quay đầu đi chú ý nhìn họ.