Chí Tôn
Chương 208 : Đại thắng (hạ)
Ngày đăng: 23:33 20/04/20
Toàn thân Phương Trúc chấn động, đứng sững lại, bị hút vào cõi mộng. Chỉ là hồn phách của hắn cường đại, trong chốc lát liền phá vỡ cõi mọng quay về hiện tại.
Tại lúc này đây.
Tinh thần hắn vừa mới phục hồi trở lại, trước mắt hiện ra một đạo ánh sáng sáng như tuyết.
Đại đao thật lớn!
Thân đao trên bảo thuyền đang dài ra. Không chỉ có dài mà còn rộng, bí mật mang theo một cơn gió lốc lạnh thấu xương, giống như đụng phải băng tuyết nghìn năm.
Ầm!
Thân đao trong tay Thanh Trúc Hào trực tiếp từ từ nghiền nát Phương Trúc. Sau đó từ mũi thuyền đến đuôi thuyền của bảo thuyền tách làm hai nửa.
Toàn bộ thuẫn binh tinh nhuệ kia cũng không thể chống được đao uy. Bị đao khí cuốn tất cả, quân sĩ hổ lang giống như lông chim rẽ sang hai bên, đập rơi xuống nước hoặc là trên vách đá, hầu như không còn một người sống sót.
Quân sĩ tinh nhuệ trên bảo thuyền Thanh Trúc Hào thương vong vô kể.
Sau khi chém nát Thanh Trúc Hào, Túy Tuyết Đao dư thế không giảm lại chém xuống mặt biển tạo thành ngọn sóng cao tới mười trượng. Sóng lớn ầm ầm nện xuống, nuốt hết toàn bộ Thanh Trúc Hào.
Sóng lớn cuốn trào mãnh liệt, khiến thế xông lên của đại quân chậm lại.
Trong giây lát, biển đã yên sóng, từ chỗ sâu máu bốc lên tầng tầng lớp lớp, còn có vô số thi thể cùng với mảnh vụn của bảo thuyền Thanh Trúc Hào.
Chiến trường một mãnh yên tĩnh.
Không chỉ đại quân Thư gia đảo cảm thấy choáng váng, ngay cả đội quân của Vũ Đại Đầu đứng trên núi cũng không hiểu ra sao, không phát ra bất cứ thanh âm nào.
- Này... Có thể sao? Rừng rậm san hô này là kỳ cảnh của Tinh Châu, hàng năm du khách đến không ngớt. Sở huynh có thể nắm chắc mấy phần?
Hai mắt Kim Bích Hàm nháy nháy hỏi.
- Không dám nói tới mười phần, nhưng thực ra cũng nắm chắc năm phần.
Sở Vân lúc này đắn đo một chút mới đáp.
Dù là như vậy, Nhan Khuyết nghe xong cũng không khỏi thở dài:
- Năm phần? Nắm chặt lớn như vậy?
Những người còn lại cũng đều dùng ánh mắt kinh nghi nhìn về phía Sở Vân.
Nắm chắc năm phần, đây chính là khoác lác giữa biển trời bao la!
Trải qua hơn một trăm năm qua, không biết bao nhiêu người đi tìm kiếm Tinh Hải Long Cung cũng đều tiêu hao tuổi thanh xuân, thậm chí cả sinh mệnh. Từng có một quãng thời gian rất dài, khoảng vài chục năm, mọi người thay nhau đi dò tìm Tinh Hải Long Cung. Khi đó tin đồn khắp nơi, đầu độc nhân tâm. Nhưng cuối cùng đều đã được chứng thực, không ai tìm được Tinh Hải Long Cung. Tới bây giờ, đã hình thành một loại quan điểm. Phần lớn mọi người đều cho rằng, Tinh Hải Long Cung chỉ là lời vui đùa của Khương Bác trước khi chết. Cũng có một bộ phận nhỏ cho rằng, Tinh Hải Long Cung đã bị người khác bí mật cướp đi.
Nói chung, trên thế giới này căn bản là không có mật tàng Tinh Hải Long Cung này.
Thế nhưng bỗng nhiên chỉ trong một đêm, có người nói cho ngươi, hắn nắm chắc năm phần có thể tìm được Tinh Hải Long Cung. Đồng thời dẫn mọi người tới!
Suy nghĩ một chút, loại cảm giác này là như thế nào?
Đám người Thư Thiên Hào kinh nghi, cũng tựu có thể lý giải.
- Tinh Hải Long Cung lẩn tránh con mắt của thế nhân, có thể là chỗ này hay sao...
Nhan Khuyết suy nghĩ một chút, ngữ khí chần chờ nói. Xem ra hắn cũng không ôm chút hy vọng gì.