Chí Tôn

Chương 215 : Binh áp Thiết Lung Đảo, đấu tướng (hạ)

Ngày đăng: 23:33 20/04/20




Thống lĩnh Sa gia không thỏa mãn:

- Chiến đấu ngoài sa trường há không phân thắng bại?



Hướng về phía Sa Thần Nguyệt hét lớn một tiếng:

- Sa Thần Nguyệt, hãy cho người đời biết một chút vũ dũng của Sa gia chúng ta!



- Tiểu tướng cũng có ý này!

Sa Thần Nguyệt rống lớn, cùng với Băng Tinh Xà mang theo hàn phong đánh về phía Sở Vân.



Sở Vân cười nhạt, đứng sừng sừng giữa không trung. Trông thấy Sa Thần Nguyệt thúc dục đạo pháp, chém ra hai đạo kiếm quang nhanh chóng bay đến. Lúc này hắn mới thúc dục đạo pháp Tăng Quang Thiêm Thải cùng với đạo pháp Tuyết Nha Thiên Trùng.



Ầm một tiếng.



Nhất thời trong lòng Sa Thần Nguyệt run lên, trước mắt đột nhiên phát sáng. Ánh đao sáng như tuyết hào hùng tới cực điểm, giống như thác nước giàn giụa, cuốn sạch tất cả hướng tới chính mình.



- Đạo pháp tuyệt phẩm?

Hắn kinh hãi kêu lên một tiếng, khống chế Băng Tinh Xà, thúc dục đạo pháp Băng Giáp.



Tiếp đến lại sử dụng đạo pháp thượng đẳng thúc dục song kiếm, ánh đao không ngừng suy yếu, cuối cùng bị chặn lại.



Hắn thở gấp, trên trán toát mồ hôi lạnh, vô cùng hoảng loạn.



- Cũng may là chặn được!

Hắn vừa mới thở phào nhẹ nhõm, bỗng nhiên bên tai nghe thấy một tiếng nổ vang.



- Chết!

Sở Vân khống chế Thiên Hồ bất ngờ xông đến. Nắm được sơ hở của Sa Thần Nguyệt, há miệng quát lớn chém xuống một đao.



Ngay cả đạo pháp cũng không dùng, hai bên đen xen lẫn nhau trong không trung.



Tốc độ của Thiên Hồ không giảm, phi thẳng lên bầu trời. Sa Thần Nguyệt đầu lìa khỏi cổ, máu từ cổ phun lên tận trời. Từ trên Băng Tinh Xà từ từ ngã xuống, sau cùng rơi vào trong biển.



- Ai dám tới đây đấu với ta?

Sở Vân đứng ở trên cao, giơ Túy Tuyết Đao ở trước ngực nhìn xuống quân địch.


Đoạn Thiên Nhai không hổ là dũng tướng trên Chư Tinh Quần Đảo. Bản thân cũng lưu danh trên Tuấn Kiệt bảng, bài danh so với Sở Vân còn cao hơn hai mươi vị.

Đao pháp của hắn, thế mạnh mẽ trầm ổn, coi trọng đao thế, hình như là hùng sư không biết sợ.



Đao pháp của Sở Vân cũng vô cùng hung mãnh sắc bén, mỗi loại đao pháp đều có điểm kỳ diệu riêng, lại thêm đạo pháp Tăng Quang Thiểm Thải, uy lực tuyệt luân.



Song phương trên không trung, ánh đao trắng như tuyết cùng đao thế màu vàng đất không ngừng đánh ra đan xen vào nhau, nổ vang một tiếng như sấm kéo dài không dứt. Lưu quang tản ra, tình cảnh chiến đấu vô cùng nguy hiểm, từng đợt từng đợt nối tiếp nhau như pháo hoa sáng lạn đẹp mắt.



Sở Vân rơi vào khổ chiến, thực lực đối phương còn cao hơn Phương Toái Không một bậc.



Chính mình lúc trước chém giết không ít tướng địch, trạng thái cũng không phải là tốt nhất, yêu nguyên có phần thiếu thốn.



- Nếu như nhận được đạo pháp Tứ Phương Lai Hạ thì tốt rồi.



Đao pháp của Sở Vân cũng hết sức hung mãnh, uy lực siêu phàm thoạt tục. Mấu chốt chính là đạo pháp Tăng Quang Thiểm Thải, thực sự tổn hao yêu nguyên dự trữ của Túy Tuyết Đao.



Song phương chiến đấu hai trăm hiệp không phân thắng bại.



Đoạn Thiên Nhai đánh lâu không thể thắng, âm thầm lo lắng. Chính mình bản thân vận sức chờ thời cơ, lấy khỏe đánh mệt, kết quả dĩ nhiên không phân thắng bại. Không kiềm chế được, chợt quát một tiếng:

- Đoạn Tẫn Giang Hà!



Ánh đao Đoạn Thủy Đao phát màu vàng đất, nhất thời tăng vọt, hình thành đao mang thật lớn. Mang theo đao thế kinh khủng chặt đứt tất cả, bổ về phía Sở Vân.



- Kỳ Môn Tam Tài Đao!

Sở Vân cao giọng gào thét, thi triển đao pháp chuẩn bị đã lâu. Trong nháy mắt, tốc độ như thiểm địa liền chém ra ba đao.



Đao thứ nhất là Đại Long Văn. Long đầu gầm thét, đánh lên ánh đao Đoạn Thủy.



Đao thứ hai, là Tuyết Nha Thiên Xung, ánh đao sáng như tuyết, thiếu chút nữa chém bay Đoạn Thủy đao.



Đao thứ ba là Tuyết Nha. Ánh đao tăng vọt gấp ba lần giống như ván cửa. Không gian bị phá vỡ, đao phong xen lẫn hàn mang, chém tới đầu Đoạn Thiên Nhai.