Chí Tôn

Chương 224 : Mãnh Hổ thức tỉnh, Linh Yêu kiếp (thượng)

Ngày đăng: 23:33 20/04/20




Con người sở dĩ thống khổ là bởi vì theo đuổi lệch lạc cái gì đó.



Theo đuổi lệch lạc cái gì đó, sẽ cảm thấy không có động lực, khắp trong người có cảm giác đau đớn dày vò. Tương phản với truy cầu thực sự mà mình muốn, cho dù điều đó có thực sự gian khổ, tình cảnh khó khăn đi nữa, cũng đều cảm thấy hạnh phục trong từ tận đáy lòng.



Sở Vân hiểu rõ tâm tư của hắn. Mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này, trải qua vô số lần sống chết tôi luyện, khiến hắn hiểu rõ chính mình.



Làm chúa tể một phương, đứng ở một chỗ, cả ngày bị những việc triều chính quấy nhiễu, căn bản không có tự do.



Một vị vua hợp cách tài trí mưu lược kiệt xuất, xây dựng lợi ích tổng thể. Bởi vậy không có nhiều thời gian nhàn rỗi, lý trí cũng sẽ thúc đẩy hắn hy sinh thỏa hiệp một phần.



Cái này chân chính không phù hợp với bản tính của Sở Vân. Dòng máu chảy trong cơ thể hắn luôn thích phiêu lưu mạo hiểm. Huống chi, hắn cũng hiểu rõ ưu thế lớn nhất của chính mình, cho tới lúc này đã quen thuộc hiểm cảnh mật địa.



Nếu như là trở thành chúa tể một phương, nhất cử nhất động đều khiến các thế lực lớn quan tâm. Hắn đâu còn thời gian, còn cơ hội tìm hiểu những bí mật thế giới đây? Quả thực lãng phí một đời người. Nguồn: https://truyenfull.vn



Tài phú trong những hiểm cảnh mật tàng quý hiếm. Rất nhiều bảo vật, mặc dù là quốc đảo có thế lực cũng muốn đỏ mắt cướp lấy. Nhưng rốt cuộc khốn đốn khuất phục Thư gia đảo nho nhỏ, buông tha những thứ này, bằng không chính là đón nhận cái chết.



Tầm mắt của Sở Vân rất lớn.



Hắn cũng hiểu rõ, thời gian trôi đi, ưu thế mình sống lại càng ngày càng ít. Hai mươi năm sau, hắn sẽ mất đi ưu thế giác ngộ tiên tri.



Chỉ cần có cơ hội tốt, ưu thế của ký ức sẽ được chuyển hóa thành thực lực của chính mình, mới là vương đạo chính đồ.



Thư Thiên Hào nghe xong lời Sở Vân nói, rơi vào trầm mặc.
Tâm tình Sở Vân giống như là bầu trời ngày hôm nay, sảng khoái đến cực điểm.



Điều này không chỉ do ngả bài với nghĩa phụ, biểu lộ tâm tình chí hướng của chính mình, nhận được sự tán thành. Mấu chốt chính là trông thấy nghĩa phụ vui vẻ.

Đến bây giờ đã trôi qua hơn một năm, Thư gia đảo không ngừng phát triển, niềm vui sự hăng hái trong lòng Thư Thiên Hào từ từ được nâng lên. Thẳng đến thu phục Thương Lam Hải Long, liên quân đại bại. Sở Vân có thể cảm thấy được, Thư Thiên Hào giống như một mãnh hổ đã tỉnh lại. Sau khi tự chặt cánh tay, hùng tâm tráng chí trầm mặc ẩn sâu trong nội tâm đã sống lại.



Dựa vào cảm nhận của mình, hắn có thể lý giải được Thư Thiên Hào. Hắn biết nghĩa phụ sẽ không tình nguyện cố thủ tại Thư gia đảo.



Chính là Thư Thiên Hào quyết không cam lòng buông tha Vệ gia đảo.



Chỉ cần một thời gian, để Thư gia đảo có thể hồi sức sau cuộc đại chiến, tiêu hóa hết bảo tàng của Tinh Hải Long Cung. Mở rộng lĩnh vực, chinh phục thế giới, tất sẽ phải làm. Được xưng là Chư Tinh Mãnh Hổ, há lại là người ngồi thủ trong thành, không dám tiến thủ?



- Chiến tranh ngày sau ắt không thể thiếu. Mặc dù nghĩa phụ có Thương Lam Hải Long, thế nhưng bây giờ cũng chỉ đạt cảnh giới Đại Yêu. Đại đa số gia chủ thế lực nhất lưu đều có chiến lực Linh Yêu. Nếu như ta nhanh chóng trưởng thành, cũng sở hữu chiến lực

Linh Yêu, chắc chắn có thể trợ giúp nghĩa phụ rất nhiều.



Sở Vân bắt đầu nhìn lại chính mình, một mạch sắp xếp lại gặt hái sau cuộc chiến.



Đầu tiên là tu vi của yêu vật trong tay đã tăng vọt.

Trong chiến đấu, hấp thu yêu tinh vẫn là cách nhanh nhất đề thăng tu vi. Túy Tuyết Đao trong tay Sở Vân, không biết giết bao nhiêu yêu thú, chém bao nhiêu yêu binh, yêu thực.



Đương nhiên trên chiến trường, có một bộ phận lớn yêu tinh bị thất lạc. Nhưng điều này cũng không gây trở ngại, cấp tu vi của Túy Tuyết Đao đột nhiên tăng vọt.