Chí Tôn

Chương 229 : Uy hiếp (hạ)

Ngày đăng: 23:33 20/04/20


- Đáng tiếc chỉ có một Linh Yêu.

Phương Hồng cười nhạt. Lúc này, hắn dùng số lượng để đả kích Thư Thiên Hào. Dù sao Oanh Thiên Chùy hắn cũng có một đôi, Kim Giáp Đồng Tử và Ngân Giáp Đồng Tử đều là Linh Yêu.



Trước sự khiêu khích, Thư Thiên Hào và Sở Vân lại cười không nói gì.



- Chuyện này, chuyện này...

Thụy lão nhân đứng ở giữa, không biết nói gì. Lúc này hai con mắt mệt mỏi của hắn liền căng ra, con ngươi trừng lớn, nhìn chằm chằm Thương Lam Hải Long. Ánh mắt của hắn sắc bén tới cực điểm, tựa như nhìn xuyên thấu Thương Lam Long Hải!



Mọi người hai mắt nhìn nhau, cảm thấy hoang mang.

Thụy lão nhân làm sao vậy? Dáng vẻ oai phong mất hết, khiến cho người ta mở rộng tầm mắt.



Thụy lão nhân há miệng vài lần, rốt cục hỏi dò:

- Nếu như là lão hủ không nhầm. Vị Linh Yêu này chính là Thương Lam Hải Long?



Cái gì?



Toàn bộ doanh trướng yên tĩnh không có tiếng động.



Thư Thiên Hào ngồi ngay ngắn như cũ, chỉ là hơi hạ thấp người nói:

- Thụy lão nhân tiền bối, con mắt thật tinh tường. Không sai, đây chính là Thương Lam Hải Long của Hải Long Vương Khương Bác trước kia. Thương Lam Hải Long, ngươi ra bên ngoài kiếm vài món hải ngư mới mẻ đến đây. Có rượu ngon không có đồ nhắm, vậy sao

được?



- Tuân mệnh.

Khí thế Thương Lam Hải Long kiêu ngạo, chỉ nghe sự phân phó từ Thư Thiên Hào.



Hắn liếc mắt khinh thường nhìn quét qua hai vị đồng tử, chợt bay ra doanh trướng.



Giữa không trung, liền hiện nguyên hình.



Ngang rống!
Trên thực tế, thu hoạch từ mật tàng Tinh Hải Long Cung ít hơn rất nhiều so với trí tưởng tượng của mọi người.



Ví như Kiếp Yêu binh Trầm Hải Mộc Hương Giáp đã sớm bị Sở Bá Vương đánh hỏng. Yêu binh Linh Yêu Bích Hải Triều Sinh Tiêu, tu vi cũng đỡ giảm xuống cấp Đại Yêu. Truyện Sắc Hiệp



Nhưng mà khả năng tưởng tượng của con người tuyệt đối là đứng đầu vạn vật. Nhất là bộ dạng Thư Thiên Hào và Sở Vân cười mà không nói, càng làm cho mọi người suy nghĩ bọn họ không có sợ hãi, trong tay còn có rất nhiều con bài chưa lật. Khiến cho mọi người lưu lại không gian liên tưởng phong phú.



"Thật đáng ghét! Ban đầu còn chuẩn bị sau khi buổi hòa đàm kết thúc, phục kích bọn chúng. Báo thù cho ba cháu ruột của ta! Thương Lam Hải Long..."

Oanh Thiên Chùy Phương Hồng âm thầm xiết chặt song quyền, trong lòng tràn đầy cừu hận và không cam lòng.



- Phụ tử bọn chúng cùng nhau xuất hiện, bộ dáng căn bản không có sợ hãi. Tất nhiền còn có con bài hùng hậu chưa lật, kế thừa truyền thừa của Hải Long Vương, há lại có thể không có con bài hùng hậu chưa lật hay sao?



Ai! Xem ra tạm thời chỉ có thể buông tay.



Nghĩ tới đây, Phương Hồng chậm rãi buông lỏng song quyền, phun ra một ngụm khí bẩn, nhãn thần nhìn về phía phụ tử Thư gia đảo, đã không còn giống như trước.



Đây chính là sức mạnh.



Thực lực phụ tử Thư gia đảo bày ra, Phương gia với thực lực nhất lưu đúng nghĩa bao nhiêu năm phải đối xử công bằng.



"Thật không ngờ kế hoạch uy hiếp của ta, sau cùng trở thành thành tựu của Thư gia đảo!"

Thiếu chủ Viêm gia cách đó không xa nhẹ nhàng liếc mắt nhìn Thư Thiên Hào, đặc biệt ngừng lại trên người Sở Vân một chút. Trong lòng kiêng nể hai phụ tử này, trong lòng đầy vẻ sợ hãi.



"Như vậy, kế hoạch của ta chẳng phải đã thất bại sao? Nếu không chiếm lĩnh được Thư gia đảo, e là Viêm gia chúng ta chống đỡ không được bao lâu..."

Thiếu chủ Viêm gia chau mày, hiển nhiên trong lòng có nhiều sầu lo khác. Viêm gia công kích Thư gia, hiển nhiên hắn đã thể hiện thái độ của hắn.



- Ha ha a! Xem ra chẳng bao lâu nữa, danh hiệu Chư Tinh Mãnh Hổ, lại trịnh trọng đăng trên Đằng bảng! Viêm mỗ ở đây, xin chúc mừng Đảo chủ Thư gia đảo trước.