Chí Tôn
Chương 266 : Mật tàng trong núi, Hỏa Đức cung (thượng)
Ngày đăng: 23:33 20/04/20
Hỏa diễm bay múa, lại vẽ ra vô số chim lửa, vỗ cánh bay cao, cắn nuốt sạch sẽ đàn Kim Phấn Điệp với số lượng vốn đã không còn nhiều của Kim Bích Hàm. Chỉ để lại quang can tư lệnh (tướng không quân) Kim Ngọc Tiên Điệp.
- Hừ!
Hồng Thường Tiên Tử hừ nhẹ một tiếng, ống tay áo lập tức biến thành vô cùng dài, uốn lượn như rồng bay phượng múa. Xem ra bộ y phục Hồng Thường của nàng cũng là một kiện yêu binh, ghi chép lại tiên thuật đạo pháp, tạm thời ngăn cản Lão Tổ Viêm Gia.
- Gian ngoan mất linh, tất cả các ngươi đều phải chết!
Lão Tổ Viêm Gia nghiêm trang, vỗ vỗ cái đầu của Hôi Tẫn Mã, phóng thích để nó chủ động công kích. Bản thân lão thì vận dụng Hỏa Vân Ngoa dưới chân, chân đạp hai đám hỏa vân, kéo theo hai đạo hỏa tuyến trên không trung, tốc độ không giảm trái lại còn tăng lên, hướng tới Sở Vân công kích.
Hôi Tẫn Mã được giải phóng chiến lực, trực tiếp hóa thành một màn sương mù, bao phủ xuống. Trong chớp mắt, sóng nhiệt đầy trời, đầu tóc Sở Vân lập tức bị đốt cháy vàng, dựng đứng lên. Tro tàn tạo thành một màn khói màu đen, mang theo nhiệt lượng bàng bạc đổ ập xuống, quả thực là khó có thể chống cự lại.
Sở Vân chỉ có một mình, lập tức rơi xuống hạ phong, tràng diện tràn đầy nguy cơ.
Thời khắc mấu chốt, Hồng Thường Tiên Tử cuối cùng cũng động thủ, ngăn cản Hôi Tẫn Mã. Sở Vân triệu ra Thiên Hồ, phối hợp với Kim Ngọc Tiên Điệp, gian khổ chống lại thế công mãnh liệt của Linh Yêu binh Tâm Diễm Bút.
- Tiếp tục kéo dài không phải là biện pháp.
Sở Vân cắn răng lấy ra từ bên trong tiên nang Tinh Hải Long Cung, rút ra Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi. Hắn huy động cành hoa, Long tinh quả liên tục nháy động, thúc dục ra đủ loại huyền quang.
- Chút tài mọn... Ách! Đây là Băng Phách Thần Quang?
Lão Tổ Viêm Gia đang cười lạnh chợt im bặt. Trong lúc chủ quan, Hỏa Vân Ngoa dưới chân đã bị Băng Phách Thần Quang bắn trúng, lập tức đông lại trở thành một
khối băng.
- Sở huynh, đến tột cùng là huynh làm bài thơ gì vậy? Không ngờ lại có mị lực lớn như thế, khiến cho Hồng Thường Tiên Tử liều mình hộ tống ngươi trở lại. Trước khi đi, còn tặng ngươi một chiếc vòng cổ quý báu như vậy?
Kim Bích Hàm rốt cuộc nhịn không được, trong nội tâm nàng không hề bình tĩnh, nhìn về Sở Vân với ánh mắt đầy hiếu kỳ cùng thẩm vấn. Sở Vân tín nhiệm Kim Bích Hàm, tự nhiên cũng không có dấu giếm nàng, có cái gì đều nói ra toàn bộ.
- Hồng Thường Tiên Tử lại chính là Phi Hổ?
Vừa nghe được tin tức này, Kim Bích Hàm trợn lớn hai mắt, cảm thấy không thể tưởng tượng được. - Cái này, sao Sở huynh biết được?
Sở Vân sờ sờ cái mũi, tự nhiên là không thể nói ra bí mật trọng sinh, đành phải kể lại kỹ càng một phen phân tích ứng phó với Phi Hổ, lập tức khiến cho Kim Bích Hàm chấn kinh.
- Chỉ bằng vào những điều này đã có thể suy luận được ra, Sở Vân huynh thực sự quá lợi hại. Truyền thừa của tam đại viện chủ, Tinh Hải Long cung, còn có lần này nữa... Nếu như Sở huynh trở thành một gã thám u, chắc chắn sẽ là một cao thủ nhất đẳng.
Ánh mắt Kim Bích Hàm, giống như là bị đóng đinh, dính chặt lên trên người Sở Vân.
Nàng cảm thấy Sở Vân giống như một chiếc rương chứa đầy sự "kinh ngạc", mỗi một lần mở ra, nàng đều thu hoạch được một lần ngạc nhiên.
- Bất quá mục đích của Phi Hổ, thứ mà nàng muốn đoạt được, chúng ta vẫn chưa biết được. Nếu kỳ hạn đã là một tháng sau, như vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?
Nhớ đến vấn đề này, Kim Bích Hàm lại nhíu mày.
- Cho nên, ta muốn thừa dịp này, sửa chữa lại Túy Tuyết Đao. Nếu như đã có chiến lực cấp Linh Yêu, sẽ không cần lo lắng nữa. Trừ chuyện đó ra, tiện thể dò xét xem mục đích của Phi Hổ đến tột cùng là thứ gì?