Chí Tôn
Chương 284 : Thiết Gia kỳ tập, đại chiến nổ ra (thượng)
Ngày đăng: 23:33 20/04/20
- Cho nên chúng ta nhất định phải tạo ra được Thiên Đàn. Chỉ có Thiên Đàn mới có khả năng hấp dẫn Kiếp Yêu. Đã đến lúc đưa cho người phần tàng bảo đồ này rồi, Thiếu đảo chủ!
Nói xong, Du Nha đại sư đưa cho Sở Vân một tấm tàng bảo đồ không trọn vẹn. Sau đó giải thích:
- Đây là một tấm tàng bảo đồ trước kia trong một lần mạo hiểm ta ngoài ý lấy được, chỉ dẫn đến truyền thừa chi địa của một vị đại tông sư luyện binh từ Thượng Cổ. Tin tưởng rằng ở chỗ đó, nhất định sẽ có phương pháp chế tạo Thiên Đàn. Ta không thể rời nơi này, chỉ có thể chỉ có dựa vào Thiếu đảo chủ trợ giúp tìm kiếm. Thiên Đàn so với Địa Đàn còn cao cấp hơn nhiều, có khả năng hấp dẫn được cả Kiếp Yêu. Chỉ là phương pháp chế tạo đã sớm thất truyền.
- Tấm tàng bảo đồ này chỉ có một phần tư...
Sở Vân thở dài một tiếng. Một phần tư tàng bảo đồ, không thể nhìn ra bất cứ thứ gì.
- Không có vấn đề gì, cứ chậm rãi tiến hành. Ta tin tưởng vào Thiếu đảo chủ, Tinh Hải Long Cung, Hỏa Đức Cung đều không làm khó được ngươi, phần tàng bảo đồ
này ngươi nhất định cũng có thể phá giải.
Sở Vân im lặng, Du Nha đại sư đối với bản thân mình cũng quá tin tưởng rồi. Ngay tại lúc Du Nha đại sư bắt đầu sơ bộ cải tạo núi lửa vô danh, trên Thiết Gia chủ đảo.
- Không ngờ Thư Gia lại có thể đánh bại Viêm Gia, quả thực khiến người khác bất ngờ!
Trong hội nghị, Long Đạo Chi nhìn một phần tình báo được gửi đến, cảm khái nói.
- Lão Tổ Viêm Gia không biết co đầu rút cổ ở nơi nào, sao lại để Thư Gia tùy ý hung hăng càn quấy như vậy. Lão già kia thực sư quá vô dụng!
Người chửi bới, chính là biểu đệ Thiết Ngao --- Thiết Liệt. Lòng dạ người này hẹp hòi, lại tàn nhẫn, ỷ vào việc bản thân cùng Thiết Ngao là bạn từ nhỏ, trong hội nghị chửi bới không chút kiêng nể.
- Thiếu chủ đại nhân, không được!
Long Đạo Chi cảm thấy không đúng, vội vàng đứng dậy, cẩn thận nói:
- Hiện giờ Thư Gia đại chiến, nếu Thiếu chủ muốn gây bất lợi cho Thư Gia, chỉ cần điều động một chi hạm đội, tập trung hỏa lực, bày trận ở gần biên giới với vùng biển trực thuộc Thư Gia Đảo. Có thể khiến cho bọn chúng ném chuột sợ vỡ bình, phân tán sự chú ý. Đến lúc đó, bọn chúng sẽ thất bại trên chủ chiến trường, bại dưới tay Viêm Gia. Bên ta lại thừa cơ truy kích, tất nhiên là sẽ dễ như trở bàn tay, không cần tổn hao sức lực. Cần gì phải khuấy động can qua như thế?
Không hổ là đệ nhất quân sư của Thiết Gia bá quyền ngày sau. Kế này của Long Đạo Chi, quả thực đúng là làm chơi mà hưởng thật, xác thực là lương mưu. Bất quá, hắn lại đánh giá thấp quyết tâm của một nam nhân vì yêu sinh hận. Từ khi lớn lên, quanh thân Thiết Ngao đều là hào quang vạn trượng, được vinh danh là thiên tài trong thiên tài, lực áp đồng niên. Cơ hồ là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Ngoại lệ duy
nhất chính là Hồng Thường Tiên Tử. Hồng Thường Tiên Tử mạo hiểm tính mạng, trợ giúp Sở Vân trốn khỏi sự đuổi giết của Lão Tổ Viêm Gia. Chuyện này giống như là một cái gai đâm sâu vào trong lòng hắn, chỉ có giết được Sở Vân, mới khiến hắn cảm thấy dễ chịu một chút.
- Đạo Chi, ngươi không cần nói thêm gì nữa. Một Thư Gia Đảo nho nhỏ, sao có thể là đối thủ của Thiết Ngao ta?
Thiếu Chủ Thiết Gia khoát tay, ngữ khí ôn hòa, cự tuyệt!
- Thiếu chủ!
Long Đạo Chi nhíu mày, muốn khuyên can thêm.
- Cứ quyết định như vậy đi, Long quân sư, chẳng lẽ ngươi cho rằng biểu ca ta tự thân xuất mã, còn sợ đánh không lại một Thư Gia Đảo nho nhỏ sao?
Thiết Liệt nhíu mày, ánh mắt bất thiện nhìn về phía Long Đạo Chi. Từ khi bắt đầu xuất hiện, kẻ đứng ở trước mắt này luôn đạt được sự tín nhiệm cùng ân sủng của Thiết Ngao. Ngay cả một biểu đệ như hắn, bạn chơi thân từ hồi còn đóng khố, so ra cũng còn kém hơn Long Đạo Chi một chút.